Wednesday, August 22, 2007

Entry for August 23, 2007

Lâu quá Má chẳng viết gì cho con. Có rất nhiều điều mới mẻ, dễ thương về con nhưng Má không biết viết về cái nào trước đây. Sẵn dịp cô Phương tag Má, Má chưa nghĩ ra đủ 7 điều để viết về bản thân, thôi thì Má tag lại con vậy, hihi. Má sẽ giúp con 'viết' ra 7 điều dễ thương gần đây của con nha.

1. Con mê Ba và Má ngang nhau. Ba đi vắng lúc nào con cũng nhắc Ba. Ba ở nhà là con luôn tìm cách 'tiếp cận' hun Ba, đòi Ba bế. Nhưng câu trả lời cửa miệng của con cho bất kỳ câu hỏi nào lại là: Má. 'Con giống ai?' 'Má', 'Ai thương con?' 'Má', 'Tối con ngủ với ai?' 'Má', 'Con là con của ai?' 'Má'. Có khi đang ngồi làm việc, nhớ lại tiếng Má ngọt ngào của con, Má lại ngồi bần thần 1 lúc.

2. Con mê cái gối của con lắm. Cái gối màu đỏ bordeaux theo đúng phong thủy. Con đã nằm cái gối đó từ lúc đầy tháng. Đi đâu làm gì con cũng đòi 'gói, gói'. Hôm vừa rồi thấy cái gối xẹp quá, con khó nằm, Má mua cho con cái gối mới màu xanh có hình con mèo. Lúc đầu con thích lắm, đem khoe khắp nơi, 'Má, gói, con' (Má mua gối cho con). Nhưng tối đến, con nhất định đòi bằng được cái gối đỏ cũ mèm xẹp lép, dứt khoát không nằm cái gối xanh. Một tuần rồi mà Má vẫn pó tay không dụ được con ngủ với cái gối mới.

3. "Ba tên gì con?" "Tanh" (Thanh). "Má tên gì?" "Ty". "Bác tên gì?" "Vựn". "Dì tên gì?" "điệp". "Con tên gì?" "Trí". "ông tên gì?" "Ngại" (Ngoại). Trong trí óc non nớt của con, những cái gì đi sau Ba, Má, ông, bà...đều là tên. Dễ thương chưa?

4. Con chỉ cái gối màu hồng Má mới mua cho em và nói: bé, gối màu xanh: con. Và bây giờ bất kỳ món đồ nào Má mua về, con cũng tự phân ra cái thì cho bé, cái thì cho con. Má vui thấy con hồ hởi với sự có mặt của bé, dù chỉ mới qua là kể của Má, của bác Vận. Má mong con sẽ thương em nhiều nhiều con nha.

5. Con vào chuà, thấy mọi người lạy Phật, con cũng tự động cởi giày ra, cúi lạy rất thuần thành và ngoan đạo. Và bất ngờ con chỉ vào tượng Phật Thích Ca đản sanh và nói rất to: Má, bé, bé...Má hoảng hồn nhìn quanh sợ các Phật tử khác bảo con bất kính. Nhưng chính Má cũng không giấu đuợc nụ cuời và phải công nhận là con nói đúng. 20 tháng, con có biết gì đâu chứ. Và Phật lúc mới đản sanh thì cũng là em bé đấy thôi.

6. Con hì hục xỏ giày vào chân một mình, không cho ai giúp. Thật ra chẳng ai yêu cầu con làm việc đó vì con mới có 20 tháng thôi mà. Nhưng con thích tự làm một mình. Má dặn mọi người cứ để con tự nhiên. Sau 1 tuần con đã tự mang được 1 chiếc giày vào chân, sau 5 phút loay hoay. Con rất thích thú, dù chân còn lại phải nhờ người khác mang dùm. Lần thứ 2 tự mang giày, con xỏ ngược chân, bác Vận chỉ cho con, nhưng con rất bướng, dứt khoát không chịu tháo ra, lần này thì con tự mang được cả 2 chiếc giày, con đứng lên bước đi, rất tự tin. Rồi chựng lại. Con nhận ra có cái gì đó khó chịu khi mang giày ngược. Thế là con lại ngồi xuống, tháo giày ra, loay hoay dòm tới dòm luôn. Lúc đó, Má mới nhẹ nhàng chỉ cho con nên mang chiếc nào cho đúng. Lần này thì con chịu nghe lời. Đúng là con trai, chỉ khi nào tự mình nhận ra mình sai thì mới 'tâm phục khẩu phục' mà thôi.

7. Tự dưng Má đau bụng, đau chảy nước mắt, toát mồ hôi. Con vừa nghe Má nói là đau quá, lập tức xán lại gần, ngã đầu vào bụng Má, hun lia lịa, tay thì bắt chước Bác xoa xoa cho Má. Con cứ nhìn chằm chằm vào mặt Má, ánh mắt rất lo lắng. Má thương quá, nén đau bảo con lên lầu ngủ với bác Vận, hôm nay Má đau không dỗ con ngủ được. Con dạ thật ngoan, cắp cái gối vào nách, bye bye Má, dợm bước đi rồi nghĩ sao lại quay lại hun vào bụng Má mấy cái. Nhìn cái dáng nhỏ xíu của con bước ra khỏi phòng, Má thương trào nước mắt. Sao mà con chững chạc và hiểu chuyện đến thế. Một lúc sau, cơn đau dịu lại, Má cố bước lên lầu xem con thế nào. Vưà thấy Má, con mừng quá, nhào tới, ôm bụng Má hun và cứ kêu lên: bụng, bụng...Má bảo con ngủ đi, hôm nay Má đau con đừng quấy nha. Con lại dạ, tự nằm xuống gối, quay mặt vào tường và ngủ ngay, chẳng cần chờ xoa lưng, kể chuyện như mọi khi. Bé con ơi, mới 20 tháng, con đã là chỗ dựa vững chải của Má rồi.

Những câu chuyện về con còn nhiều lắm. Ngày nào mà con không mang đến cho Má niềm vui và sự bất ngờ. Ngay cả khi con hư, Má cũng tìm được những kinh nghiệm thú vị. Chăm con, Má lớn lên cùng con.

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...