Thursday, December 19, 2013

Ông già Noel 8 tuổi của Mẹ...



Bất ngờ từ con trai...

Mẹ gọi điện, anh chàng ríu rít trong điện thoại: ngủ bữa nay ở S là mai con được về VN rồi, con có quà cho Mẹ nè, Mẹ facetime liền đi, quà này đẹp hơn quà hôm qua (quà hôm qua là 1 chú hề được xếp theo nghệ thuật origami rất đẹp, hỏi ảnh cách xếp ảnh bảo cô giáo dạy tiếng Hoa dạy xếp xong là quên liền cách xếp luôn, hehe)

Bắt facetime lên, anh dí vào mặt Mẹ nguyên thành phố 3D bằng giấy do anh cắt dán đựng trong chiếc hộp khăn giấy.  Anh thuyết minh thành phố này 'run by a system', có trường học, công viên, condo, chỗ cấp nước...  Đây là bài nghiệm thu hết học kỳ cho môn POI (Program of Inquiries - một chương trình dạy các con tìm hiểu về cuộc sống và thế giới xung quanh).  Chủ đề của học phần vừa rồi là 'Systems'.  Mẹ thích quá nhưng dặn anh thôi con để lại bên S đừng mang về cực lắm.  Anh phản ứng liền: đâu có được, con cực khổ làm cho Mẹ, lúc cô dạy con con ráng làm thiệt kỹ để làm quà cho Mẹ, sao để lại được, con thử bỏ vô ba lô con rồi, xách bình thường mà, con tự đeo mà, VN airlines có cho xách tay, cái này đâu có gì nguy hiểm đâu.  Mẹ im re không dám hó hé thêm tiếng nào.  Nhìn mặt là biết cương quyết xách về rồi.  

Chưa qua cơn xúc động này, anh nhồi thêm 1 cơn cảm kích khác.  Mẹ chọc: mai đi học chắc là sướng lắm, bữa cuối tha hồ chơi.  Anh nghiêm trọng: không có đâu Mẹ, mai là the busiest day of semester 1 đó, tụi con phải làm nhiều thứ lắm, có 1 bài assessment phải ngồi (dịch từ I have to sit in an assessment, haha, mẹ đoán vậy), rồi phải clean up cabinet, trả sách cho thư viện, chuẩn bị material cho POI của term sau...  Xong anh tự báo cáo: bây giờ Mẹ gọi qua khỏi hỏi con có làm homework hay đàn hay đọc sách chưa nha, bắt đầu từ thứ 2, đi học về là con lo làm rồi, chỉ quên dợt đàn thôi, hôm qua con nhớ rồi.  Con làm xong để không bị cấm coi phim và chơi Ipad (có động cơ hết à, nhưng chí ít biết làm xong nhiệm vụ, vậy cũng mừng).

Dì nanny ngồi kế bên nói thêm vào: tuần này không có gia sư, mà tui cũng không phải nhắc gì hết chị T.  Về tới nhà ăn xế chút là tự ngồi vào học, làm hết bài bỏ vô cặp đem nộp trước thơì gian mấy ngày luôn.  Rồi tự lên đàn, tui đâu biết anh Th dặn cái gì, thấy nó đàn hết trang này qua trang kia, rồi tụt xuống biểu xong rồi.  Sách bây giờ khỏi nhắc đọc luôn.  

Dì ngập ngừng 1 chút rồi nói thêm: có cái này... Nghe 1/2 câu là thót tim, không biết ảnh quậy Dì cái gì, sắp bị mắng vốn cái gì.  Dì cười cười: tui mắc cỡ ghê, bữa nay sinh nhật tui chị T, CH nó coi passport nó nhớ, chiều đi học về nó chúc mừng tui, nó lôi tui ra chỗ cái lịch nó tự làm dán trên tủ lạnh, sinh nhật trong nhà nó ghi đủ hết, có sinh nhật tui nữa, nào giờ hông ai nhớ sinh nhật tui.

Dì cười mà mắt ướt rượt.  Mẹ cũng rưng rưng.

Cám ơn con trai.  Đã có lúc Mẹ hoang mang sợ con lười biếng, sợ con vô tâm, sợ con ích kỷ... Con ngoan hơn Mẹ nghĩ.  Vậy mà Mẹ suốt ngày cứ càu nhàu và áp lực con.

Con đố Mẹ: Mẹ ơi thứ 7 là ngày gì?  Mẹ trả lời: ngày đặc biệt gì đó Mẹ quên rồi, con có wishes gì hả?  Một lần nữa Mẹ bị việt vị, con cười hắc hắc: Ngày bác sĩ mổ Mẹ để đẻ con ra đó, nên bữa đó con tặng quà cho Mẹ là cái 3D city này nè.  Special day của con với Mẹ mà.  

Thiệt là xấu hổ, suốt ngày đi nghĩ xấu con, cứ nghĩ nó nhắc sinh nhật để đòi quà.  Hoá ra hắn chính là ông già Noel mang quà tới cho mình suốt 8 năm nay mà không biết cảm kích.

Monday, December 16, 2013

OFS Holiday Concert

Holiday concert là một chương trình biểu diễn văn nghệ mừng mùa lễ hội cuối năm của trường OFS nơi các con đang theo học.  Đây cũng là 1 event mà các con rất yêu thích và luôn ngóng chờ hàng năm.  Từ cuối tháng 10, các con đã tự lên website của trường xem lịch biểu diễn và dặn dò Mẹ lấy phép để có thể đến dự cùng con.  

Hồi Mẹ còn nhỏ, mỗi khi trường có phong trào văn nghệ thì chỉ có bạn nào có máu ca hát ham biểu diễn lắm mới hào hứng tham gia.  Các bạn còn lại hầu như rất ngại góp mặt trên sân khấu.  Các con bây giờ khác hẳn.  Chẳng biết trường phát động các hoạt động pre-event thế nào mà các con rất hứng thú và dành nhiều tâm huyết cho buổi biểu diễn này.  Tập trên trường chưa đủ, về nhà 2 anh em lại lên website của trường nghe lại bài hát mình sẽ biểu diễn để lẩm nhẩm tập hát lại. Vừa có thông báo về trang phục biểu diễn là 2 anh em tự về lục tủ quần áo kiểm tra xem mình đã có gì và còn thiếu gì để nhờ Mẹ chuẩn bị.

Lớp của em HH khá đơn giản, chỉ là áo thun trắng và váy đồng phục của trường, trang điểm thêm vài sợi kim tuyến (em gọi là tinsel) trên đầu hoặc ở cổ tay hay quanh em tuỳ sở thích từng em.  Có vậy thôi mà Mẹ cũng mất khá nhiều thời gian với em.  Em bảo Mẹ cho em suy nghĩ vài ngày xem chọn màu gì.  Chọn được màu, Mẹ mua xong rồi, cho em coi qua facetime vì lúc đó Mẹ bận việc ở V thì em lại thay đổi.  Mẹ mua luôn 3 màu cho em tự chọn, haha.  Sau đó là em đứng trước gương choàng tinsel vào khắp người để xem thử trang điểm kiểu nào thì đẹp nhất.  2 ngày trước khi lên sân khấu em mới quyết định là đội 1 vòng trên đầu và quấn 2 vòng trên tay (điều đáng nói là 3 vòng đó là 3 màu khác nhau, tận dụng cho hết 3 sợi kim tuyến Mẹ đã mua, haha).
Em 'kim tuyến 3 màu' nè
Anh Hai phức tạp hơn 1 chút.  Cô giáo dặn cả lớp mặc trang phục gì thể hiện tính lễ hội của đất nước mẹ đẻ của mình.  Anh bảo 'lần nào lễ hội gì mà nói tới VN cũng mặc áo dài, mà con trai chỉ có 1 kiểu áo dài, lễ nào cũng áo đó.  Giáng Sinh đâu có cần mặc đồ truyền thống.  Con và 4 best friend sẽ mặc đồ đỏ' (bây lớn mà đã có băng nhóm).  Và anh tự thiết kế trang phục từ tủ quần áo sẵn có của mình.  Quần xanh lá, áo đỏ, nón Noel đỏ và....chói loà nhất là đôi giày thể thao màu xanh dương.  Nhìn anh chẳng khác gì cây thông Noel, haha.  

Nổi bần bật!

Mỗi khối lớp có khoảng 12-14 lớp (20 em học sinh/ lớp), chia thành 2 nhóm nhỏ.  Mỗi nhóm sẽ tập cùng nhau 4 bài hát.  Khi nhóm này lên biểu diễn thì nhóm còn lại ngồi cổ vũ bên dưới sâu khấu.  Chủ đề năm nay của 5 khối cấp 1 là hát các bài hát về lễ hội của tất cả các quốc gia.  Khối 1 của HH (nhưng không phải nhóm của HH) có hát cả bài 'Rước Đèn Tháng 8' của Việt Nam, dịch sang lời Anh).  Buồn cười là các bạn (kể cả HH) đều hát tùng dinh dinh thành tùng đinh đinh.  Dù không được nghe lời Việt nhưng ngồi trong 1 khán phòng đủ mọi màu da nghe các con hát vang bài hát Trung Thu tuổi thơ của mình thật sự rất xúc động (sự xúc động đó rớt cái độp khi về nhà nghe HH hát lời cải biên của Ba Th 'Tết Trung Thu xách quần đi chơi', haha).

Mỗi nhóm khi lên biểu diễn đều có 1-2 thầy cô phụ trách âm nhạc đứng làm nhạc trưởng điều khiển các con hát to hát nhỏ hoặc dừng lại. Các con được dặn dò rất kỹ càng về cả ứng xử trên sân khấu.  Khi màn mở ra, các con thường phấn khích tìm cha mẹ mình bên dưới để vẫy tay chào nên những hình ảnh nhà trường cũng như phụ huynh chụp cho các con thường hay có các vệt màu nhoè do tay các con vẫy.  Những lần biểu diễn gần đây, thầy cô luôn dặn các con trước là màn mở các con hãy đứng im và cười thật tươi để tổ hình ảnh chụp cho các con những tấm hình đẹp post lên website và lưu vào sổ kỷ yếu, sau đó khi tên của từng lớp được xướng lên thì học sinh của lớp đó sẽ vẫy tay chào phụ huynh.  Nghe CH kể Mẹ giả bộ hỏi dò: mình vẫy tay đại được hông con, đâu có sao ha, thầy đâu có la ha.  Con nhìn Mẹ: trời, Mẹ không sensible gì hết, mình làm xấu hình mình, chưa nói là làm xấu hình của bạn nữa đó, lên website xấu òm sao.  Mẹ công nhận là thầy cô của tụi con rất hay, đánh vào đúng quyền lợi của tụi con nên bạn nào cũng trách nhiệm răm rắp.  Các tấm hình mở màn nguyên đội hình vì vậy rất đẹp, không vướng bất cứ vệt màu nhoè nào mà các bạn vẫn cười rất tươi.  Thầy vừa xướng tên lớp lên để chào phụ huynh 1 cái là tụi con mới bắt đầu nhoi lên vẫy tay lia lịa.

Trước ngày biểu diễn, cô giáo chủ nhiệm từng lớp gửi thư về cho phụ huynh hướng dẫn rõ là lớp của mình sẽ đứng ở góc nào và hàng nào trên sân khấu, để phụ huynh khi vào chọn được chỗ ngồi thuận tiện chụp hình cho con và không chạy tới chạy lui làm phiền khan phòng thưởng thức nhạc.

Nhóm của HH xếp đội hình rất đẹp, 3 hàng trắng xanh đỏ.  Con lùn nhất nhóm nên được cho đứng ở góc trái hàng đầu (riêng HH vì nhỏ quá, cô giáo gửi thư chỉ luôn cho Mẹ chỗ đứng riêng của con chứ không phải là của cả lớp, haha).  
Không khí lễ hội ngập tràn!
Nhóm 1 trên sân khấu và nhóm 2 dưới sân khấu đang hướng về phụ huynh, 
hát bài đồng ca của trường: 
OFS school song, 1 nghi thức bắt buộc của tất cả các event.

Trong lúc chờ nhạc intro thì em tranh thủ chu môi gãi đầu


Nhạc lên thì em hát rất sung


Em múa nữa nè

Trên sân khấu nhìn em cũng nghệ thuật lắm.  Rời sân khấu em hiện nguyên hình là 'drama queen'.  Em chê cái tinsel có mùi kỳ kỳ (chắc là mùi giấy hay mùi màu nhuộm gì đó).  Xuống sân trường là em lột ngay vòng kim tuyến trên đầu xuống và vừa đi vừa bịt mũi thế này. Đứng cách xa em cả mấy thước nhìn vẫn rất buồn cười.  
Haha.  Nhìn em thiệt là...lố!


Tiếp tục bịt mũi khi chuẩn bị chụp hình cả lớp
Em nhỏ bé và tươi tắn giữa bạn bè cùng lớp sau giờ biểu diễn, trông thật là đáng yêu!





Khối 3 của anh Hai lớn rồi nên có vẻ được tự do phóng khoáng hơn, mỗi bạn mặc một màu và một kiểu khác nhau, không bó buộc, không xếp đội hình gì cả, ai nhỏ đứng trước, ai cao đứng sau thế thôi.  Anh Hai thích biểu diễn (gien mà) và rất nghiêm túc thực hiện các động tác được yêu cầu, không nhí nhố nhưng em HH.

Buồn cười, đứng bên phải anh Hai là 1 bạn trai người nước nào không rõ, bạn khóc sụt sùi nức nở từ khi lên sân khấu đến khi hạ màn.  Ai hát thì hát, múa thì múa, bạn cứ khóc, khóc rồi nín, nín xong lại khóc, suốt 10' trình diễn.  Ở VN thì các cô sẽ mời bạn xuống ngay vì làm xấu đội hình, có khả năng làm mất điểm thi đua.  Ở đây, bạn cứ đứng khóc thoải mái miễn đừng làm phiền người bên cạnh biểu diễn.  Người lớn ngồi bên dưới tưởng đâu bạn không thấy Ba Mẹ bên dưới khán giả nên khóc.  Hoá ra theo thông tấn xã Cá Heo tường thuật lại thì bạn làm rách cái nón đạo cụ và ấm ức khóc từ khi ngồi làm khán giả nghe nhóm 1 hát.


Trên sân khấu này có sơ sơ đâu chừng 120 em thôi (1/2 khối 3).
Em nào cũng chọn màu đỏ nên sâu khấu nhìn 'hot' ghê.



Anh chờ nhạc intro rất nghiêm túc không nhí nhố như em HH.



Diễn xuất thiệt là nhập vai



Lúc này anh đã nhìn thấy Mẹ nên vừa hát vừa winking với Mẹ.




Các bạn hát rất passionate còn bạn trai áo 'red cross' cạnh CH thì khóc sụt sùi, hihi.


Mẹ không chụp được nhiều hình class photo cho CH sau giờ biểu diễn vì ngay sau đó các con có giờ học Chinese.  Năn nỉ CH đứng lại chụp 1 tấm nữa thôi mà con lắc đầu nguầy nguậy 'tới giờ học Chinese rồi Mẹ, con phải lên lớp home base lấy tập rồi chạy xuống lớp tiếng Hoa, trễ giờ không được.'  Vui xuân không quên nhiệm vụ, vậy là tốt nên thôi Mẹ không dám nài nỉ thêm.


Ông già Noel đội cái nón lông bị nóng, mặt quạu đeo, haha












LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...