Tuesday, December 13, 2011

Áo ấm mùa đông

Vài tuần trước đây, Mẹ và 2 bạn nhỏ đi lang thang trong 1 trung tâm thương mại.  Một cửa hàng bán đồ lạnh mở sale.  2 anh em 'lạc chân' vào đó, thích quá, xin Mẹ mua áo lạnh mới để về VN đi Đà Lạt.  Đồ không quá mắc tiền và thấy 2 anh em háo hức nên Mẹ cũng chìu.  Hôm đó Mẹ để 2 anh em tự thương lượng với bác chủ cửa hàng, lớn tuổi vui tính, về màu sắc, kiểu dáng và kích cỡ.  Mẹ chỉ can thiệp nếu 2 bạn chọn món gì mắc quá thôi.  Và công nhận 2 bạn chọn 2 cái áo rất xinh.  Từ hôm mua áo mới tới nay, ngày nào anh Hai cũng nhắc: Mẹ cho con đi Đà Lạt đi Mẹ, hay đi chỗ nào lạnh lạnh cũng được để con mặc jacket mới của con.  Mẹ thấy buồn cười.  Đúng là trẻ con, chỉ ham đi ĐL vì muốn được mặc áo lạnh mới. 


2 anh em là dân xứ nóng nhưng lại có khá nhiều áo lạnh.  Đa phần là quà tặng từ các chú bác cô dì ở xa.  Một số là do Mẹ mua mỗi khi đi công tác lang thang vào các cửa hàng ở HN.  Những cái áo lạnh đó chủ yếu để dành mặc vào cuối năm khi SG se lạnh hoặc khi cả nhà có dịp đi Đà Lạt chơi (năm thì mười họa mới có 1 lần).  Mỗi lần được lôi mớ áo ấm ra mặc là 2 đứa thích lắm. Có khi ở nhà buổi tối mở máy lạnh đi ngủ, 2 anh em buồn buồn cũng lôi áo ấm ra mặc với nhau.  Đồ lạnh trẻ con thường nhiều màu sắc nên chắc vì vậy mà tụi con thích.  Lúc nào cũng mong lạnh lạnh để mặc cho vui.


Vậy mà CH và HH biết không, ở 1 nơi cách Sài Gòn chừng 200km, có những bạn nhỏ quanh năm sống với thời tiết lạnh, cần 1 cái áo ấm đúng nghĩa để môi không tái, người không lạnh khi đi bộ đến trường hoặc ra rẫy trà/ cà phê lao động phụ cha mẹ.  Áo lạnh với các bạn không phải là mặc cho vui và cho đẹp, để 'thay đổi không khí' như tụi con.  Các bạn không mấy khi có được 1 cái áo ấm mới (theo nghĩa là chưa ai mặc qua chứ không phải là 'nhìn còn mới' nha con), đúng kích cỡ, đúng giới tính...(đa số áo các bạn là áo cũ được tặng từ thiện, nên có cỡ nào, màu gì là mặc cỡ đó màu đó, miễn sao ấm là được).


Nơi Mẹ nói là một thôn dân tộc nhỏ ở Di Linh.  2 anh em đã từng đi cùng Mẹ tới đây 2 lần rồi đó.  Năm nay nhà mình ở xa, thu xếp không thuận tiện nên Mẹ không dẫn 2 anh em đến thăm các bạn được.  Mẹ và các cô chú chỗ Mẹ làm cùng đi với nhau.  Những lần đi trước Mẹ quan sát thấy các bạn đến nhận quà mặc đồ rất phong phanh, không có 1 cái ấm đúng nghĩa.  Lần này Mẹ và các bạn của Mẹ chuẩn bị hơn 200 áo ấm đủ các kích cỡ để tặng cho các bạn.  Mẹ ước gì con có ở đó để nhìn thấy ánh mắt háo hức của các bạn khi Mẹ và các cô chú đổ áo ấm ra phân loại theo kích cỡ.  Mà các bạn ngoan lắm đó con, các bạn rất mong được sờ tay vào áo mới, nhưng các bạn không chen lấn, không ồn ào, chỉ ngồi yên trật tự theo từng hàng nhìn Mẹ và các cô chú làm việc. 


Hiểu là các bạn hiếm khi có được 1 cái áo ấm 'đo ni đóng giày', Mẹ và các cô chú cố gắng không phát quà hàng loạt, các bạn đều được nhắm size rất kỹ trước khi trao quà, thậm chí nếu cần phải mở áo ra ướm liền tại chỗ.  Làm cách này hơi cực nhưng cả đoàn đều đồng lòng chịu cực để các bạn có được niềm vui trọn vẹn nhất có thể.  Xuất phát từ tâm lành nên có lẽ vì vậy mà Phật độ con ạ, áo mình mua số lượng lớn có được chọn lựa kỹ đâu, vậy mà gần như không bạn nào bị nhận áo nhỏ hơn size của mình (lớn hơn 1 tí thì thú thiệt là có, mà cái này cũng hay vì bạn có thể mặc được lâu) và màu sắc cho nam và nữ đều được chia đủ (không bạn nam nào bị nhận áo màu...hường, hihi).  Dễ thương lắm CH và HH ơi, có bạn nhát quá, lúc xếp hàng thấy bạn đi trước nhận áo thì mừng lắm, nhưng tới phiên mình lên lãnh thì sợ quá khóc òa luôn đó con.  Con xem hình các bạn nè nha

Bộ phận hậu cần làm việc tích cực, nhắm sẵn size và màu sắc cho các bạn sắp nhận quà


Bạn mắc cớ nên khóc nè con




Phải đổi một cỡ lớn hơn cho bạn này thôi, áo hơi nhỏ rồi.
Nhận quà xong các bạn được hướng dẫn vào ngồi ở chánh điện để tránh nhầm lẫn phát trùng quà.  Chú Hiển chụp được những hình ảnh các bạn vui mừng nâng niu cái áo mới vừa được nhận và hớn hở thử ngay tại chỗ, xúc động lắm con à.  Nhìn các bạn mặc ngay áo vào người chạy tung tăng trong chánh điện và khuôn viên chùa, Mẹ xúc động rơi nước mắt tại chỗ.  Mẹ nhớ tuổi thơ của Mẹ, cũng có những lúc giống các bạn ở đây (dù không tới nỗi quá khốn khó như vậy), mỗi năm chỉ 1 lần có áo mới và giày mới, cũng nâng niu cũng háo hức như thế này.  Mẹ mừng con của Mẹ chưa phải nếm trải cảnh đói ăn thiếu mặc từ lúc sinh ra.  Phước lành đó nên được trân trọng và gieo thêm con nhé.


Bạn chạy tìm Mẹ để khoe áo mới nè con, dễ thương quá chừng à
 


Mở áo ra xem trong trật tự


Ni Sư Minh Hiền dạy các bạn rất kỹ.  Luôn luôn phải biết bày tỏ sự biết ơn.


Áo mới của con đẹp và vừa lắm nè cô chú ơi


Nhận áo xong, bạn chạy sang khu phát quà người lớn phụ Mẹ bạn nhận mì,
cái áo mới lấp ló dưới tay của vạt áo nâu thường ngày, nhìn thật dễ thương.
Con xem này, bạn nhận được thùng mì, mừng quá chạy bay với hớng Mẹ mình.  Thùng mì muốn to hơn cả người của bạn.  Ngày mai hy vọng bạn sẽ có 1 bữa sáng ấm áp và ngon lành hơn mọi ngày.





Thương!
Sau buổi phát quà, Sư Bà trụ trì cám ơn mọi người đã nghĩ tới các em và những hộ gia đình ở thôn, đến thăm và tặng quà.  Thật lòng Mẹ nghĩ Mẹ và các cô chú trong đoàn phải cám ơn chuyến đi này (như bao chuyến đi làm xã hội khác), cám ơn buổi gặp gỡ với các em (và cả cha mẹ các em) hôm nay.  Không dịp nào tốt hơn dịp này để được lắng lòng mình lại, hiểu thêm cuộc sống, dẹp bớt những ham muốn có khi cao hơn tầm với, yêu quí hơn những điều bình dị và trân trọng hơn bài học...BIẾT ĐỦ.


Dù thức dậy rất sớm, đi một chặng đường dài gần 6g đồng hồ, tới nơi tất bật sắp xếp phát quà, mãi tới gần 2g mới ăn bữa trưa chay tịnh và đạm bạc, nhưng con xem nè, các cô chú và Mẹ ai cũng vui và rạng rỡ.  Niềm vui mình nghĩ sẽ mang đến cho mọi người thật sự đã trở thành niềm vui cho chính mình đó con.




Mẹ sẽ cố gắng thu xếp để những năm sau 2 con lại tiếp tục cùng tham gia chuyến đi thường niên đến Di Linh với Mẹ và các cô chú.  Năm sau Mẹ định sẽ thêm vớ vào danh sách quà tặng.  Lâu lâu CH và HH lại than phiền với Mẹ là vớ cũ rồi, phai màu rồi thay vớ mới đi Mẹ (dù rằng đôi với đó chỉ mới mang vài lần và bị loang màu với quần áo khác khi giặt chung thôi).  Mẹ vẫn ép con mang, con miễn cưỡng làm theo mà không hiểu.  Từ hôm nay Mẹ sẽ cho các bạn bỏ ống heo mua vớ tặng các bạn vùng cao, hy vọng rồi con sẽ biết quí hơn những gì mình đang có.

1 comment:

  1. Cảm động quá nhỏ ơi. Mong 1 ngày sẽ có dịp về Di Linh với tụi nhỏ.

    ReplyDelete

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...