Tuesday, December 30, 2008

Old songs...

Café Mộc, Đà Lạt...

Đêm dịu dàng và đầy hoài niệm khi những bài hát xưa vang lên trong một không gian ấm cúng và thân mật. Rất ngạc nhiên, mình gần như thuộc trọn vẹn những bài đã lâu rồi không hay hát và hay nghe nữa: Thu Ca, Giọt Nước Mắt Ngà, Nắng Thủy Tin, Thành Phố Buồn... Những bài hát đã nghe và thuộc từ hồi bé xíu, hình như là lớp 4, lớp 5 gì đó. Những bài hát gắn liền với Bố.

Ngày đó, Bố thường ở nhà hơn Mẹ. Dù Bố rất nghiêm khắc nhưng con gái mê Bố như điếu đổ. Bố chỉ, dạy con gái đủ thứ từ chuyện trong nhà, học tập đến những kiến thức xã hội. Thậm chí, Bố còn hát cho con gái nghe và dạy con gái hát. Con gái yêu nhạc vàng từ Bố.

Lớn lên, không có nhìều thời gian với nhau. Nhưng con gái vẫn nhớ những ngày nằm võng nghêu ngao mấy bài hát xưa cũ với Bố. Và Bố cũng nhớ. Lúc con gái mới sanh con đầu lòng, tập tành hát ru con. Con gái rên rỉ ru con bằng ca dao, tục ngữ khó quá, con gái không quen ê a, ngân nga...Con gái thích hát nhạc tiền chiến, nhạc vàng, nhạc sến gì cũng được cho con nghe, miễn sao anh Cá Heo ảnh ngủ là được rồi. Bố lục lọi trên internet cả ngày, đi in cho con gái một xấp bài hát, bài đầu tiên là 'Những Ngày Xưa Thân Ái'. Về đến nhà, Ông Ngoại (lúc đó mới lên chức chừng vài ngày) cầm xấp bài hát huơ huơ trước mặt cậu cháu Ngoại đỏ hỏn: nè, bài này hồi nhỏ má con thích nghe ông Ngoại hát lắm, giờ má con hát con nghe nha.

Cuộc sống bận rộn với công việc, con cái...làm con gái và Bố không có nhiều thời gian riêng như xưa. Nghe lại những bài hát xưa, con gái thấy nhớ Bố nhiều. Con gái thương những ngày xưa đầm ám của gia đình mình và mong mình cũng mang đến cho 2 con mình được 1 bầu không khí gia đình như ngày xưa Bố Mẹ đã cho con gái.

Mai này HH và CH lớn lên biết có nhớ bài hát Mẹ thường hát lúc ôm con cho bú: không ai thương con bằng mẹ, không ai thương mẹ bằng con...

Friday, December 26, 2008

Ôi, cái sự học gian nan...

Title nghe rất nghiêm trọng. Nhưng sự việc thì cực kỳ buồn cười. Title rất vĩ mô (nghe cứ như là đang than phiền về nền giáo dục nước nhà vậy đó). Nhưng sự việc chỉ nhỏ xíu xìu xiu (từ mà nhân vật chính của entry hay nói).

Cũng bị hội chứng 'đua đòi' như các ông bố và bà mẹ Việt Nam khác, BM hơi bị xốn xang khi nghe những thông tin về các bạn bè trang lứa của con, người thì biết đọc, người thì biết làm tính cộng, người thì nói võ vẽ vài 3 chữ tiếng Anh... Thế là BM bàn nhau dạy CH học số. 3 tháng trước đã thử, nhưng mưu đồ bất thành. Mãi mà con chỉ nhớ được....số 1. Thế thôi, BM tạm lờ đi. 1 tuần trước, M kể B nghe chuyện 1 bạn sinh sau con đúng 1 ngày, đọc hết 24 chữ cái và biết làm tóan trên máy tính. Thế là hội chứng đua đòi của BM lại nổi lên (M giận M hết sức với cái thói đua đòi này). Hôm nọ, cả nhà đi ăn về, đứng trong thang máy, M chỉ đại mấy con số trên bàn phím trong thang máy, con trả lời ro ro từ 2-6. BM mừng khấp khởi, quyết tâm bắt tay vào dạy con đọc số trở lại. B còn tham vọng hơn định dạy con tập đếm luôn (con đọc ro ro từ 1-20 rồi nhưng con không biết đếm đâu).

Tối hôm qua, M dùng laptop dạy con nhận mặt số (laptop là để dụ con vì con rất mê laptop). Trên mỗi slide PowerPoint M gõ 1 con số. Và hòan tòan trái ngược với hôm trong thang máy, con chỉ đọc ra mỗi số 1, 2 và 5. Rất lạ là nếu M hỏi con số 4 đâu con thì con chỉ đúng phóc, tất cả các số luôn. Nhưng nếu M chỉ số 4 và hỏi con số này số gì thì con...tịt. Hổng hiểu luôn. Tức cười nhất là nếu chỉ vào số 6 thì con hớn hở ngay: số nhà mình (mỗi ngày đi học về muốn lên nhà phải bấm số này mà, nhưng không thể nói đó là số mấy), tới số 8 thì còn tức cười hơn: số nhà ông Tây (tương tự, không nói được là số 8). Cả nhà bó tay không biết vì sao số 8 là số nhà ông Tây. Sau 5 phút con cười cười lấy tay muốn đóng nắp laptop của M lại: M đừng dạy nữa nghe, con mệt rồi.

Một lát sau, tới phiên B nhảy vào cuộc. B dùng hộp số bằng gỗ với các hình trái cây minh họa để học chung với con. Sự việc lập lại y như từ đầu: hỏi số thì chỉ được, kêu tự đọc thì chỉ đọc được mỗi số 1, 2 và 5. Số 6 vẫn là số nhà mình và số 8 vẫn là số nhà ông Tây. B sợ con chán nên chuyển qua dạy đếm, B lấy miếng gỗ hình 3 trái bắp ra chỉ cho con đếm. Để con dễ hiểu hơn, B chỉ: 1 trái cho M nè, 1 trái cho bác V nè, 1 trái cho con nè. 3 trái cho 3 người thôi. Ba không có, con thấy k? Ba đang định lấy đà bắt qua số 4, thì con mau mắn trả lời liền: thì Ba ăn chung với con nha Ba.

Tới đây thì M nhịn cười hết nổi rồi. Và sau khi cười nghiêng cười ngửa, M quyết định rút lại quyết định 'sân si'/ 'đua đòi' của mình. Quyết định mới của M là: con chưa tới tuổi học, tốt hơn hết là không nên tạo áp lực không cần thiết cho con. Con có không giỏi bằng các bạn nhỏ khác thì con vẫn là con yêu của BM thôi.

Túm lại, CH chắc là có 'tiềm năng' không giỏi tóan như M rồi.

Saturday, December 20, 2008

Happy Age 3!



Photobucket

Hôm nay anh 2 nhà ta tròn 3 tuổi. Sáng nay Mẹ chụp cho tấm hình này làm kỷ niệm. Già quá đi. Bộ đồ trong hình là quà của chú N và cô A.

Tối hôm qua BM tổ chức 'thổi đèn cầy' đúng theo nguyện vọng của anh Hai. Anh Hai chộn rộn từ sáng. Nhắc đi nhắc lại với em H: bữa nay sinh nhật anh đó, anh lớn rồi, em đừng làm anh bực mình nha, anh rầy đó (người lớn có oai ghê). Em Hân không biết có hiểu gì không mà cứ đi theo anh: cháu 3, là lá la la (xin phiên dịch là con đang hát cháu lên 3, nhưng con chỉ biết hát câu đầu và câu cuối thôi, ai hiểu thì con cám ơn nhưng đa phần là hổng hiểu, hehe).

5 giờ chiều, anh Hai bắt đầu ngồi sắp xếp mấy cái nón party chờ các bạn tới cùng đội. Anh xí phần cái nón màu xanh dương (vì con là con trai mà). Em HH thập thò cái nón xanh lá mạ có hình Bạch Tuyết, nhưng anh cương quyết không cho. Anh chìa cho em cái nón màu hồng: em là con gái lấy cái màu hồng đi, cái nón vàng (anh gọi màu xanh mạ là màu vàng) là của bạn Sô, bạn Sô thích màu vàng anh để dành cho bạn Sô. Hị hị, em HH đứng sau bạn gái của anh rồi.

6 giờ các cô chú và các bạn xuất hiện. Anh hí hửng đưa nón cho bạn này, nhận quà từ bạn kia, cười nói tí tởn, không khép miệng được luôn. Anh khóai nhất lúc Mẹ giật viên pháo Tous Les Jours tặng kèm theo bánh, sau tíêng nổ là mấy cái dây hoa rớt ra. Tối đi ngủ anh nằm mớ vẫn cười hihi.

Đây là phóng sự ảnh ngày sinh nhật của anh. Xin lưu ý, hình nào cũng có M vì M làm trật tự viên giữ cho các bạn nhỏ (nhất là em HH) không lấy tay ngóay vào bánh kem. Ba không có hình vì B bận cầm máy chụp hình rùi. Có 1 tấm duy nhất mà B không cho show lên đâu. Còn em Hân thì tư thế luôn là thò tay ra trước sẵn sàng ngóay kem, giật đèn cầy. Hôm qua, em cũng đi phụ anh tiếp khách đó nhưng em chỉ tiếp mỗi anh Bin con dì Hương thôi. Chẳng hiểu sao mà em cứ lút thút đi theo anh Bin. Chỗ nào có anh Bin là em sà tới cười cầu tài. Cả nhà cuời ầm lên là có chẵn 2 cặp nên các bạn chia phe. Cá Heo và bạn Sô. Anh Bin và em Hân. Của đáng tội, anh Bin thì chả thèm dòm ngó gì em Hân cả.

Photobucket Photobucket Photobucket Photobucket
Photobucket Photobucket Photobucket Photobucket

Anh Hai bây giờ thích xưng mình là người lớn. Nhưng 'người lớn' này 3 tuổi rồi mà còn nhõng nhẽo và bướng lắm.

BM và em HH thương chúc anh Hai lên 4 tuổi thật ngoan, thật giỏi và lúc nào cũng là Cá Heo vui tính của BM và anh Hai dễ thương của em Hân.

Wednesday, December 17, 2008

6 năm...hòai niệm



Mẹ!
Có nghĩa là duy nhất
Một bầu trời
Một mặt đất
Một vầng trăng
Mẹ không sống đủ trăm năm
Nhưng đã cho con dư dả nụ cười và tiếng hát
Chỉ có một lần mẹ không ngăn con khóc
Là khi mẹ không thể nào lau nước mắt cho con
Là khi mẹ không còn
Hoa hồng đỏ từ đây hóa trắng...

(Trích thơ Thanh Nguyên).


Friday, December 12, 2008

Gonna to be 3...



3 năm trước, giờ này Mẹ của người ta đã bắt đầu nghỉ phép ở nhà, ngày ngày sọan tới sọan lui cái túi đi sanh. Vài 3 hôm lại vào bệnh viện rồi lủi thủi ra về; bác sĩ cứ lắc đầu chưa có dấu hiệu sanh, dù bụng to lặc lè, đi lại rất khó khăn và ngày sanh đã sát lắm rồi (thường thì con so hay sanh sớm nhưng người ta thì lại thích ở trong bụng mẹ lâu lâu tí nên kết quả là người ta sanh muộn 1-2 ngày so với ngày dự sanh).

Bây giờ thì người ta đã biết khái niệm sinh nhật là gì rồi. Người ta không biết ngày tháng nhưng người ta biết là ngày sinh nhật của người ta gần lắm rồi. Người ta chẳng quan tâm chuyện năm nay người ta bao nhiêu tuổi. Người ta mong sinh nhật vì người ta thích bánh sinh nhật, thích thổi đèn cầy và thích có người hát happy birthday. Hỏi người ta thích quà gì, người ta cười hì hì: con thích hát happy birthday. Ước gì người ta cứ mãi ngu ngơ chuyện quà cáp như thế này tới lớn luôn cho BM người ta đỡ...tốn.

3 tuổi, à không sắp 3 tuổi...

...chòm chèm 15kg và cao 93cm ('nhùn' như M rồi ). Sữa uống cả lít/ ngày mà mãi vẫn không nhích nỗi lên 95cm. Haizz...

...lý sự nhức cả đầu (câu nói 'hot' nhất gần đây là: thôi đi mà, M đừng có la mà, để mấy em nhỏ nó chơi. M không cho lôi cái lều vải lên giường, thế là anh cau mày, lắc lắc ngón tay 'phê bình' ngay 1 câu như thế).

...tự quyết tâm bỏ tả lúc ngủ ban đêm ('con là người lớn rồi, không mặc tả nữa') nhưng thành công hay không thì hên xui tùy theo ngày . Bằng chứng là sáng nay áo gối và drap giường của người ta được bỏ ngay vào chậu giặt khi người ta vừa lồm cồm bò dậy.

...biết chia sẻ và nhường nhịn em và bạn hơn. Rất thích mời bạn đến nhà chơi và sẵn lòng nhường đồ chơi, mời đồ ăn và thậm chí cho bạn mượn quần áo tắm giặt tại chỗ. Biết ráp đồ chơi nhường cho em. Duy nhất có 1 thứ người ta không bao giờ nhường cả, nếu phải nhường thì luôn luôn trong nước mắt. Người ta rất yêu em Hân nhưng người ta cũng phải đấu tranh tư tưởng ghê lắm mới nhường cho 5-10 phút. Đó là MẸ. Người ta chia phần rõ ràng: con là con của Mẹ. Em Hân là con của Ba. Khác nhau hông ta? Tối hôm qua người ta vừa đánh bạn Atiso 1 cái rõ đau vì bạn í trót dại nhờ M người ta bế lên xem cảnh. Thương bạn A dễ sợ, bị đánh oan. Sau đó người ta biết mình quá đáng nên đi lục bánh đền cho bạn

...BM sắp chuyển người ta sang 1 trường học mới, 1 môi trường mới mẻ cho cả người ta và BM người ta. Mong rằng người ta sẽ thích và sẽ có 1 môi trường phát triển tốt và lành mạnh. BM không cần người ta quá giỏi giang, chỉ mong người ta lớn lên 1 cách vui vẻ, khỏe mạnh và sống chan hòa với mọi người xung quanh.

Hình avatar là lúc người ta 1 tháng tuổi đó. Còn bây giờ...người ta xí hơn nhiều rồi. 1 tuần nữa người ta sẽ có hình sinh nhật 3 tuổi. Để xem người ta có già không nha.

Count down...10 more days...

Wednesday, December 10, 2008

Entry for December 11, 2008

Một góc đường quen tự dưng hôm nay vắng và sạch đến kỳ lạ...

...Giống Tết quá

Bận không có thời gian để nôn Tết!!!

....nhưng vẫn mong Tết

Monday, December 8, 2008

Sweet memories

Project 'bệnh tuổi già' nặng nề đã qua...Dư âm còn lại là 2 cái deadline nộp summary và report . Khác với cảm giác u ám khi làm phỏng vấn với các cô, các dì, tâm trạng viết báo cáo lại khá hưng phấn và hào hứng.

Vừa lụi hụi gom thông tin viết bài 'tuổi già', vừa bắt tay vào 1 project mới với bà bầu và bà mẹ mới sinh. Vui và đầy hứng thú. Những bà bầu và bà mẹ lần đầu làm mẹ..., những chia sẻ về tâm trạng, cảm xúc, vui, buồn, bức xúc sao giống y mình ngày xưa. Hơn 3 năm rồi, có những cái đã hơi quên quên. Nói chuyện với các mẹ, tự dưng lại thấy hồi ức vẫn tươi rói như mới hôm qua.

Buồn cười nhất là cái vụ thử quick stick thấy 2 vạch rồi vẫn không tin vào mắt, phải thử tới thử lui mấy lần nữa mới dám hí hửng khoe ầm lên. Y chang tui. Hihi, có bầu CH 3 tháng rồi mình mới bỏ đi 10 cái que thử đầu tiên (2 ngày mà thử 10 que, giờ nghĩ lại tui cũng tự bó tay tui luôn ).

Thấy các chị bầu tủm tỉm cười vuốt bụng khoe: nó đang đạp em nè, tự dưng...thèm có lại cảm giác được thúc thúc, búng búng trong bụng rất dễ thương đó (chồng tui mà nghe tuyên bố này chắc sợ xanh mặt).

Nhìn những món đồ sơ sinh nhỏ xíu các bà mẹ mua chuẩn bị đón con chào đời nhớ ơi là nhớ cái body suit sọc đỏ đỏ lén mua cho CH lúc cái thai mới được 4 tháng rưỡi. Người lớn cấm mua đồ sớm nhưng nhìn cái áo xinh quá, cầm lòng không đậu phải mua. Mua rồi lại sợ thế là gửi cho cô bạn giữ dùm, 7 tháng mới rinh về nhà. Tới hồi có bầu HH thì hết sợ rồi. Siêu âm biết con gái là đi mua đồ ngay. Còn 4-5 tháng mới sinh mà đồ của HH đã đầy 2 ngăn tủ.

Nhớ cảm giác lần đầu ôm CH trong tay. Nhớ cái miệng xinh xinh của HH bú mẹ. Mới mấy ngày tuổi, nằm cách ly với M trong NICU nhưng con vẫn nhớ hơi M. M vào thăm là con từ chối bú bình ngay chỉ chịu yên khi M cho bú M. Nhớ cảm giác lóng ngóng khi tắm CH. Nhớ những đêm thức trắng canh HH sợ con bị trào ngược.

Có 1 câu hỏi trong guidelines 'what are the sacrifices and rewards as a mother?'. Với mình làm M là 1 phần thưởng lớn (dù rất cực, nhưng đó không hề là hy sinh). Chính xác hơn được làm M (của CH và HH) thật sự là 1 blessing lớn nhất trong đời.

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...