Friday, December 21, 2007

Chuyện của Hân!



Hân gần 4 tháng rồi mà Má chỉ mới có 1 entry cho con thôi. Hân đừng buồn nghen. Hổng phải Má thiên vị anh Hai đâu. Nhưng mấy tháng đầu Má lo cho sức khoẻ của con nhiều hơn nên hơi lơ là phần viết nhật ký cho con.

Hân vẫn còn nhỏ con lắm, vì con sanh nhẹ kí mà. Nhưng bây giờ trộm vía 3 tháng rưỡi, Hân cũng nặng hơn gấp đôi lúc mới sanh rồi (trộm vía con lần nữa cho chắc ăn vậy). Hân bớt uống thuốc rồi nên cũng bớt nóng bức trong người, không hay bực bội khóc nhè như trước nữa. Hân trộm vía cứng lắm nhé. 3 tháng con đã thích được bế đứng, đầu cứ ngóc lên cao, chẳng chịu tựa vào vai Má gì cả.

Con 3 tháng, Má lo lắng hỏi bác sĩ, sao mãi chẳng thấy Hân cười (bác Vận nói Hân có cười nhưng Má không thấy thì không tin, Má ở kè kè sát bên cạnh con, cho bú ẳm bồng mà có thấy đâu). Má nhớ là anh Hai 1 tháng rưỡi đã nhìn Má cười rồi. Bác sĩ rầy Má, trẻ con mỗi đứa 1 khác, vả lại Hân sanh sớm 3 tuần nên tính ra đến lúc đó Hân thật ra chỉ mới 2 tháng hơn thôi. Mặc bác sĩ động viên, Má về nhà mở chiến dịch canh con cười, canh hoài chẳng được, Má cứ vừa quay đi thì mọi người lại reo lên: a, Hân cười nè. Má quay lại thì con hết cười rồi. Má quê dễ sợ.

Và rồi sáng sớm ngày 12/2, trong lúc Má thay tả chuẩn bị cho con phơi nắng, không biết anh Hai nằm kế bên chọc gì mà con toét miệng cười, Má mừng quá, quăng vội cái tả lên giường, chạy lại lấy ngay máy chụp hình. Nhưng sau đó con chỉ cười mím chi thôi dù Má ra sức làm trò dụ dỗ, có mình anh Hai là nhăn nhở cười hùn. Thôi, Má cũng cứ chụp để ghi lại nụ cười đầu tiên của con (bác Vận khăng khăng đính chính là nụ cười đầu tiên Má nhìn thấy chứ con cười lần đầu cách đó 2 tuần rồi).

Photobucket

Đúng là bản chất phụ nữ, con 8 lắm nhé. Con u a u ơ hóng chuyện suốt. Anh 2 hóng chuyện thì sớm lắm nhưng mãi tới 6 tháng mới u a u ơ bẻ miệng 8. Con thì 8 bất kể giờ giấc. 2 bữa trước, đang ngủ trưa, Má chợt nghe tiếng con u ơ, Má hơi ngạc nhiên vì con đang ngủ mà. Má tưởng mình ngủ mớ, ai dè khi tới xem chừng thì con đã thức rồi và đang nằm trong nôi, nói chuyện với mấy con thú treo trên đầu nôi. Hết ý! Con của moderator có khác. Anh Hai giờ cũng 8 trời ơi luôn. Con thì năng khiếu 8 bộc lộ từ sớm.

Photobucket

Con giống y như anh Hai. Từ bé đã mê Ba. Ba đi suốt ngày vậy mà tối về Ba nựng nựng mấy câu là con toét miệng cười ê a nói chuyện với Ba ngay. Má ở nhà chăm con suốt ngày, năn nỉ mãi mới cười cho 1 cái. Má ganh tỵ với Ba ghê vậy đó.

Anh Hai mê con lắm. Bảo vệ em tối đa. Con xuống sân chơi với anh Hai, anh Hai hổng cho ai đụng vô con hết. Anh Hai bảo mọi người: em Hân của con đấy. Nhưng thấy mọi người không đếm xỉa gì tới lời xác định chủ quyền của mình hết, anh Hai la lên: em của tui đấy. Đanh đá dễ sợ. Con thấy không, Hai mê ăn bánh lắm nhưng tay thì vẫn không rời xe con ra, Hai sợ các dì dưới sân bế Hân của Hai. Hân sướng hơn Má rồi. Hồi nhỏ Má cứ ước gì mình có anh để nhõng nhẽo, để bảo vệ mỗi khi chơi u, chơi lò cò bị bọn con trai ăn hiếp. Chắc con cũng biết có anh Hai bảo vệ nên con nằm trong xe rất ngoan và mãn nguyện.

Photobucket

Mới 4 tháng mà con đã con fan hâm mộ rồi. Anh Bill hàng xóm, 16 tháng, cũng quí con lắm. Suốt ngày len lén canh chừng anh Hai không để ý (anh Hai mà thấy, anh Hai bấu vào tay đó), thò đầu vào xe ngắm nghía con, cười với con. Con ở giữa, 2 anh 2 bên làm body guard. Sướng thiệt!

Photobucket

Happy 2nd birthday!



Chú bé oe oe, 2 ngày tuổi đã biết hóng chuyện của Má giờ đã 2 tuổi rồi. Nhanh thật là nhanh. Con bây giờ đã là 1 cậu bé nhanh nhẹn, lăng xăng, hay chuyện, tò mò và cả bướng bỉnh nữa. Dõi theo từng ngày con lớn lên, Ba Má có biết bao nhiêu là niềm vui (và cả những lo lắng, băn khoăn nữa).

Photobucket

Hôm qua Má vào lớp tổ chức sinh nhật cho con sớm 1 ngày. Nhìn con chững chạc trong vai trò 'nhân vật chính', Má thương gì đâu. Con biết đứng lên: mời các bạn ăn bánh (cũng nhờ cô nhắc tuồng chút chút), tặng quà cho bạn rất nghiêm trang (chắp 2 tay xá xá cám ơn y như các ông cụ, hì hì), đọc thơ tặng các bạn. Má mê giọng đọc non nớt và điệu bộ lọng cọng của con quá: bắp cải non, nằm giữa ngủ...

Chiều nay Má đến dự buổi văn nghệ mừng Giáng Sinh ở trường con. Vừa tới nơi, nghe cô thông báo là con và bạn Atiso sẽ lên trình diễn 1 bài hát, Má hoảng hồn. Má biết là con nhát lắm, hay khóc nhè nữa. Lên sân khấu, không mẹ, không cô, Má sợ con làm ầm lên thì bể chương trình của cô hết. Nhưng cô có vẻ tự tin lắm, Má đành để cô tuỳ ý sắp xếp mà trong bụng hoang mang lắm.

Cô giáo giới thiệu tên con và Atiso, 2 đứa tỉnh queo đứng lên và đi lên sân khấu, con còn vói tay chụp lấy micro trong tay cô giáo, đưa lên miệng...ngậm. Má ngỡ ngàng không ngờ sau 2 tháng đi học con đã trở nên dạn dĩ như vậy. Cô hỏi Atiso tên gì, Atiso ngây thơ trả lời: con tên con. Thế là con đứng trên sân khấu cười hì hì, ra vẻ như ta đây biết là bạn sai rồi. Mặc dù tới khi cô hỏi tên con thì con hổng thèm trả lời luôn. Lúc đó Má nghĩ trong bụng: thôi lên được sân khấu không khóc nhè là giỏi rồi, chứ chẳng hy vọng gì biểu diễn đâu.

Photobucket

Ai dè, bạn Atiso dõng dạc hát: 1 con vịt..., con múa minh hoạ theo rất nhuyễn và chính xác, mặt hớn hở, chẳng sợ ai, chẳng khóc nhè gì hết. Má há hốc miệng, xém nữa là quên bấm máy quay phim luôn. Cả trường khen là 2 bạn nhà trẻ gần như nhỏ tuổi nhất trường mà dạn dĩ quá, làm tròn vai diễn hơn cả mấy anh chị lớp chồi luôn. Má vui quá chừng luôn. Hổng phải là Má ham con biểu diễn đâu, nhưng nhìn thấy con dạn dĩ Má mừng lắm. Nói theo ngôn ngữ của các bác nhà ta thì hôm nay Cá Heo 'đã lập được thành tích xuất sắc mừng ngày sinh nhật 2 tuổi' rồi. Nhưng lần sau phải đổi vai con ạ. Con hát cho bạn Atiso múa nhé. Con trai sao lại dành phần múa hả con?

Mừng con 2 tuổi, Ba Má chúc con luôn ngoan ngoãn, dễ thương. Chúc con ngày nào cũng khám phá được nhiều điều mới lạ hay ho.

Ba Má và em Hân hun con nhé!

Monday, December 3, 2007

Lời con trẻ (phần 2)...

...và chắc chắn là entry này sẽ còn kéo dài n tập theo từng ngày Cá Heo và Hân Hân lớn lên.

Thấy Má ăn cơm, Cá Heo mon men tới gần: con đút Mẹ (con tự động đổi sang kêu Má bằng Mẹ từ khi đi học). Thế là con cầm muỗng múc cơm, đút cho Má từng muỗng, sau vài muỗng con lại lấy khăn chùi miệng Mẹ, rất nhẹ nhàng và chăm chú. Lâu lâu 2 Má con đổi vai với nhau, con hả? Má ngồi yên lặng há miệng ăn từng muỗng cơm con đút, mắt rưng rưng, lòng hạnh phúc vô cùng.

Con lục trong thùng nước suối, lấy 2 chai, ôm chặt trong lòng, miệng nói: Ba 1 chai, Mẹ 1 chai. Con đi đến tủ, kéo hộc tủ ra, nhét 2 chai nước sâu vào bên trong, nói với dì Điệp: cất đây, chiều ba về uống. Má lại ngồi yên lặng ngắm con trong hạnh phúc.

Bác Vận bế con từ trên lầu xuống. Con reo to: con xuống nè, Ba Má ơi, con nè. Nghe con tự nói cả câu dài, đúng ngữ cảnh, Ba Má sướng quá, nhìn nhau cười tít mắt

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...