Wednesday, September 22, 2010

Con lớn rồi Mẹ ơi...

Câu này Cá Heo hay nói với Mẹ mỗi khi bị Mẹ càm ràm dặn dò cái này cái kia.

Thường Mẹ chỉ cười cười cho qua mỗi khi con nói như vậy.  Nhưng cách đây 5' Mẹ đã phải tự thở dài một mình vừa vui vừa buồn công nhận rằng tụi con đang lớn.  Là Mẹ cố tình tránh chữ 'đã' đấy.  Nói tụi con đang lớn để thấy còn 1 vế 'rằng thì là' tụi con cũng còn nhỏ, 'rằng thì là' Mẹ vẫn còn được cái đặc quyền ôm ấp, hun hít và đương nhiên là la rầy, chỉnh sửa.

Chuyện cách đây 5', nhỏ xíu mà sao Mẹ thấy hơi hẫng 1 tí.  Thông thường, hôm nào Mẹ về sớm là 2 anh em bám rịt lấy Mẹ. Mẹ mà không đi công viên thì 2 đứa cũng sẽ không đi, quanh quẩn quanh Mẹ thôi.  Nhiều lúc Mẹ bực lắm, cứ cằn nhằn: tụi con phải tập chơi không có Mẹ chứ. 

Hôm nay, Mẹ tranh thủ về sớm đón 2 đứa.  Về nhà sau khi giỡn với nhau một chút, Mẹ bảo: Mẹ có việc bận 2 anh em đừng làm ồn cho Mẹ tập trung làm việc tí nha.  2 anh em đồng ý nhưng xin 1 điều kiện là được chơi trong phòng Mẹ.  Thế là Mẹ ôm laptop, anh Hai ôm cuốn truyện, Hân nằm vọc Ipad.  30' sau, Hai nhổm dậy: đi công viên đi Mẹ.  Mẹ ậm ừ: thôi, Mẹ không đi, bận quá, để tối Ba về cả nhà ra cầu Ánh Sao coi trăng luôn.  Anh Hai bỗng dưng quyết định 1 câu làm Mẹ sững cả người: dạ, vậy con với em đi công viên với bác và dì nha, Mẹ ở nhà một mình được không?  Mẹ lúng búng: được được con, con đi đi.  Anh Hai dẹp sách qua 1 bên, nhào tới ôm hun Mẹ một cái rồi rủ Hân: mình đi Hân, Mẹ ở nhà làm việc.  HH cũng hồ hởi ngồi dậy: Mẹ đi với con đi.  Mẹ lắc lắc đầu (lòng tràn đầy hy vọng là HH sẽ chí ít cũng giả bộ ngúng nguẩy đòi ở nhà với Mẹ).  HH vỗ vỗ bụng Mẹ: Mẹ ở nhà một mình đừng sợ nghe, Hân đi công viên chơi chút.  Rồi 2 anh em kéo ra khỏi phòng, ríu rít mang giày, ríu rít rủ bác, rủ dì đi.  Mẹ ngồi trên phòng nghe tiếng khóa cổng lách cách, tiếng các con cười hi hi xa dần cuối con đường, hiểu rằng chim non đã (à không, đang chứ) lớn, chim đang tập bay mà không có Mẹ.  Mới hôm qua thôi, 2 đứa còn giãy nãy đòi Mẹ phải đi công viên chung.  Hôm nay thì...  Mà Mẹ sao vậy nhỉ?  Sao lại phải lăn tăn thế này?  Chẳng phải Mẹ mong con sớm tự lập và dạn dĩ đó sao? 

Bay đi nhé chim con... Mẹ có thể hơi buồn 1 chút vì chưa quen nhưng Mẹ sẽ hạnh phúc rất nhiều khi mai này nhìn thấy con tự tin và độc lập.  Mẹ lúc nào mà không ở bên con, dù không phải lúc nào Mẹ cũng có thể ở cạnh con.

Chim con mới trở về tổ, đang cười rộn ràng dưới sân, đang tranh nhau lên cầu thang để khoe Mẹ cái gì đó mới nhặt được về từ công viên...

Sunday, September 5, 2010

Bé lên 3...



Mẹ vào phủi bụi blog của mẹ con mình.  Dạo này sao Mẹ hư và lười quá.  Tần suất là 2-3 tháng mới có 1 entry.  Lần nào cũng hứa hẹn sẽ siêng hơn rồi lần nào cũng...tiếp tục lười (icon rụt cổ thè lưỡi). 

Thứ 3 này HH của Mẹ tròn 3 tuổi.  Tuần sau Mẹ bận rộn nhiều việc nên hôm nay Mẹ mừng sinh nhật HH trước.  Chỉ tiếc là Mẹ rảnh thì Ba lại phải đi công tác.  Ba hứa Ba về sẽ dẫn HH đi mua quà sinh nhật sau.  Mẹ thì không mua quà cho HH đâu.  Mẹ tự làm quà cho HH thôi (xương xương nè).  Mẹ tặng HH 12 con bướm...bánh muffin.  Hôm nọ cô H tặng Mẹ quyển sách làm bánh, nhìn mẫu bánh này Mẹ nghĩ ngay tới HH.  Thật ra Mẹ cũng run lắm.  Làm bánh thì Mẹ cũng hay làm, nhưng trang trí bánh thì thú thật Mẹ rất sợ.  Mẹ vốn không khéo tay và tỉ mỉ.  Bánh này đòi hỏi phải cắt phần đầu bánh thật khéo để tạo hình cánh bướm.  Sáng nay Mẹ dậy rất sớm, nướng bánh để nguội, rồi bắt tay vào làm cánh bướm.  Nhát dao đầu tiên lấy trọn phần đầu bánh ra gọn gàng, Mẹ mừng quá trời.  Làm xong cái đầu tiên thì HH chạy vào bếp, Mẹ đưa Hân xem, Hân la lên: ah, butterfly, Mẹ cho Hân ăn với.  Mẹ thở ra cái khì, vậy là thành công.  Quan trọng là Hân thích thôi mà.

Bánh cánh bướm của HH đây:


Tự dưng sáng nay chụp hình Hân xong giờ xem lại Mẹ thấy Hân lạ quá, đặc biệt là tấm hình avatar của entry này.  Thấy lớn hẳn.  Người ta bảo qua 3 tuổi là hết tuổi sài đẹn, mong là HH của Mẹ sẽ hay ăn chóng lớn và to cao hơn.  Hôm qua vừa đi khám bác sĩ về, bác bảo HH hơi chậm tăng trưởng về chiều cao.  Thôi, vậy cho giống Mẹ Hân nhỉ.  Mà ai bảo là HH không cao.  Mẹ mua cái xe gấu này cho H lúc H chừng 10 tháng để Hân vừa chơi vừa đẩy xe tập đi.  Lúc đó, HH ngồi nhón nhón chân.  Sau 2 năm chân dài phết ra tận đằng sau.  Vậy là có cao rồi.  Haha, Mẹ đúng là đệ tử chân truyền của phái...AQ.

Mẹ bonus ít hình của anh Hai vào đây nhé, kẻo mai mốt anh lớn anh xem blog không thấy hình anh, anh buồn.  Sáng giờ anh cứ hờn hờn: sao chỉ có mình em Hân được 'sinh nhật' thôi, có mình em HH có quà.  May là hôm qua Mẹ đã mua cho anh 1 hộp bút mới...nhân dịp sinh nhật em Hân rồi đó (vì Mẹ biết thế nào cũng có vụ 'hờn mát' này à).  Mẹ giải thích 1 hồi anh mới hiểu và anh hí hửng tuyên bố: vậy sinh nhật chung của con với em nha.  Mai mốt sinh nhật con, con cho em chung.  Haha.  Kute!  Thành ra, có cái màn thổi đèn cầy chung và có cả màn đốt đèn cầy lại để anh thổi solo một cái, em solo một cái.  Buồn cười 2 anh em quá đi.


Mọi người hát Happy Birthday tặng HH, nhưng HH hát còn to hơn mọi người nữa.  Và quan trọng là HH yêu cầu hát đi hát lại những...4 lần, đơn giản vì HH thích hát bài hát đó.  Bó tay.  Xem ra Hân thích cảm giác là trung tâm của sự chú ý lắm nha.  Từ sáng tới tận khi đi ngủ trưa, HH cương quyết không bỏ cái nón party trên đầu xuống, hihi.

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...