Monday, October 15, 2012

Những giải thưởng của con...


Giữa tuần, CH mang về nhà 1 tờ giấy khen với lời khen tặng của thầy Hiệu Trưởng (Principal Award).  Lý do nhận thưởng là 'Caring for others'.  Giải thưởng không lớn nhưng cũng là một giải thưởng quan trọng vì 1 học phần mới có 1 lần và 1 lớp chỉ có vài 3 bạn được thôi.  Mẹ thì vẫn 'hám danh' như bao nhiêu lần trước, càm ràm với ông Ngoại (đương nhiên là không dám để cho bạn CH nghe): sao lần nào cũng được khen về hạnh kiểm không à, lần thì 'being always honest', lần thì 'cooperating with others', lần này thì 'caring', chưa bao giờ thấy được khen về chuyện học hết nha.  Ông Ngoại bênh cháu bảo là đi học được khen là giỏi ra, hạnh kiểm cũng quan trọng mà.  Ba thì ghẹo: chắc suốt ngày rủ bạn về nhà play date nên được khen caring (Ba với Mẹ cùng phe...'ba trợn', haha).

Hỏi đương sự vì sao được khen là caring, đương sự nhún vai: bình thường thôi mà, Mẹ hỏi cô giáo con đi (chảnh mắc ớn)Mẹ chưa kịp email hỏi thăm thì chàng vào lớp nhỏ to với Cô sao đó chiều nay cô gửi cho Mẹ cái email dài, khen chàng ngút trời, nào là 'caring and sweet to others', nào là 'lúc nào cũng về sau các bạn 1 chút để nhắc bạn đừng quên bình nước hoặc giúp cô xếp lại cái ghế'. Từ đầu năm Cô đã thích tính caring của bạn rồi, nhưng lí do chính để được giải thưởng là một câu chuyện dài và người đề cử giải thưởng không phải là cô mà là thầy giám thị. Nghe cô kể, Mẹ thấy tự hào lắm luôn

Chuyện là thế này.  1-2 tuần trước đó, giờ ra chơi bạn J và bạn R đánh nhau, con là người ở gần đó nhất. Con đến can 2 bạn (nghe thầy giám thị kể là la STOP, STOP rất to và khi không kéo được 2 bạn ra, con phải cầu cứu đến thầy giám thị lúc đó cũng vừa bước tới).  Thầy phân xử và kéo 2 bạn ra góc và bắt con tường thuật lại vì con là nhân chứng gần như duy nhất.  Thầy ấn tượng với cách giải thích mạch lạc (nghe đồn là con phân tích luôn hành vi bạn nào đúng, bạn nào sai, dễ sợ chưa), không thừa không thiếu và không bị biased của con (R là bạn thân của con nhưng con nói thẳng là R sai và bênh vực J trước mặt 2 bạn và thầy).  Sau đó bạn nào về chỗ đó.  Thầy báo cáo là với cô chủ nhiệm. Khi vào lớp, cô chờ mãi chả thấy bạn CH méc lại (các bạn khác không thấy mà cũng méc um trời, haha).  Cô hỏi, bạn CH trả lời là thầy giám thị đã xử rồi, 2 bạn đã buồn rồi, không nhắc lại nữa.  Cô gọi ra riêng thì anh chàng mới chịu kể lại, và gần như không khác 1 chữ khi tường thuật với thầy giám thị.

Mẹ thắc mắc với Cô nếu vậy thì phải được giải thưởng 'can đảm' chứ sao lại là 'caring'.  Cô bảo Mẹ vì CH biết bạn buồn không nhai đi nhai lại câu chuyện của bạn để kể công là 'ta đây là nhân chứng' (Cô dùng từ to lắm ạ: tôn trọng cảm xúc của bạn).  Còn 1 lí do nữa, cô bảo Mẹ tự hỏi CH vì sao bênh vực J chứ không phải là R đi thì sẽ rõ.

Mẹ phỏng vấn 'nhân chứng' và được nghe lí giải thế này: bạn J đánh bạn R trước, con không biết tại sao, R cũng đánh lại J 1 cái, J đứng lên bỏ đi nói là 'no more fighting', vậy mà R vẫn chạy theo đám vào mặt J, J không đánh lại mà bạn R cứ bụp bụp bụp (haha) vô người bạn J.  Như vậy là bạn R sai.  Bạn không đánh mình, sao mình đánh bạn.  Con thấy bạn R punch bạn J là unfair (ak).  Mẹ vớt vát: nhưng con thân với R hơn mà.  Con: đúng rồi Mẹ, con đâu có thích J, J đâu có thích chơi với con.  Mẹ: vậy sao con bênh J.  Con: con đâu con bênh gì đâu. Con just tell the truth mà.  R đánh J là ăn hiếp J đó, các bạn con gọi là bully đó, không có tốt.

À há. Học được từ con 2 điều.  Thứ 1, trong các cuộc tranh cãi, nếu người đã dừng thì mình đừng lấn thêm (vậy là unfair nha, hehe, bạn này cũng lí luận ghê, biết unfair này kia nữa).  Thứ 2, bạn sai là không bênh, mà không bênh không có nghĩa là không thương bạn.

Quay trở lại lời than phiền ban đầu của Mẹ là sao bạn toàn được giải thưởng về hạnh kiểm, một cô em thân thiết của Mẹ đã thay Mẹ khen con rằng (vì Mẹ bận càm ràm mà, hihi): cứ lo chuyện nhân cách trước, học hành là chuyện lâu dài, còn hơn học giỏi mà không giỏi về nhân cách.  Thiệt tình là Mẹ càm ràm cho có càm ràm (thói đời được voi đòi tiên), chứ Mẹ thấy anh Hai của Mẹ chững chạc, biết phân biệt đúng-sai, trắng-đen, Mẹ vui lắm chứ.  Mong rằng những đức tính mà con được Cô giáo, bạn bè và nhà trường đánh giá cao sẽ tiếp tục theo con suốt cuộc đời con nhé.

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...