Thursday, December 19, 2013

Ông già Noel 8 tuổi của Mẹ...



Bất ngờ từ con trai...

Mẹ gọi điện, anh chàng ríu rít trong điện thoại: ngủ bữa nay ở S là mai con được về VN rồi, con có quà cho Mẹ nè, Mẹ facetime liền đi, quà này đẹp hơn quà hôm qua (quà hôm qua là 1 chú hề được xếp theo nghệ thuật origami rất đẹp, hỏi ảnh cách xếp ảnh bảo cô giáo dạy tiếng Hoa dạy xếp xong là quên liền cách xếp luôn, hehe)

Bắt facetime lên, anh dí vào mặt Mẹ nguyên thành phố 3D bằng giấy do anh cắt dán đựng trong chiếc hộp khăn giấy.  Anh thuyết minh thành phố này 'run by a system', có trường học, công viên, condo, chỗ cấp nước...  Đây là bài nghiệm thu hết học kỳ cho môn POI (Program of Inquiries - một chương trình dạy các con tìm hiểu về cuộc sống và thế giới xung quanh).  Chủ đề của học phần vừa rồi là 'Systems'.  Mẹ thích quá nhưng dặn anh thôi con để lại bên S đừng mang về cực lắm.  Anh phản ứng liền: đâu có được, con cực khổ làm cho Mẹ, lúc cô dạy con con ráng làm thiệt kỹ để làm quà cho Mẹ, sao để lại được, con thử bỏ vô ba lô con rồi, xách bình thường mà, con tự đeo mà, VN airlines có cho xách tay, cái này đâu có gì nguy hiểm đâu.  Mẹ im re không dám hó hé thêm tiếng nào.  Nhìn mặt là biết cương quyết xách về rồi.  

Chưa qua cơn xúc động này, anh nhồi thêm 1 cơn cảm kích khác.  Mẹ chọc: mai đi học chắc là sướng lắm, bữa cuối tha hồ chơi.  Anh nghiêm trọng: không có đâu Mẹ, mai là the busiest day of semester 1 đó, tụi con phải làm nhiều thứ lắm, có 1 bài assessment phải ngồi (dịch từ I have to sit in an assessment, haha, mẹ đoán vậy), rồi phải clean up cabinet, trả sách cho thư viện, chuẩn bị material cho POI của term sau...  Xong anh tự báo cáo: bây giờ Mẹ gọi qua khỏi hỏi con có làm homework hay đàn hay đọc sách chưa nha, bắt đầu từ thứ 2, đi học về là con lo làm rồi, chỉ quên dợt đàn thôi, hôm qua con nhớ rồi.  Con làm xong để không bị cấm coi phim và chơi Ipad (có động cơ hết à, nhưng chí ít biết làm xong nhiệm vụ, vậy cũng mừng).

Dì nanny ngồi kế bên nói thêm vào: tuần này không có gia sư, mà tui cũng không phải nhắc gì hết chị T.  Về tới nhà ăn xế chút là tự ngồi vào học, làm hết bài bỏ vô cặp đem nộp trước thơì gian mấy ngày luôn.  Rồi tự lên đàn, tui đâu biết anh Th dặn cái gì, thấy nó đàn hết trang này qua trang kia, rồi tụt xuống biểu xong rồi.  Sách bây giờ khỏi nhắc đọc luôn.  

Dì ngập ngừng 1 chút rồi nói thêm: có cái này... Nghe 1/2 câu là thót tim, không biết ảnh quậy Dì cái gì, sắp bị mắng vốn cái gì.  Dì cười cười: tui mắc cỡ ghê, bữa nay sinh nhật tui chị T, CH nó coi passport nó nhớ, chiều đi học về nó chúc mừng tui, nó lôi tui ra chỗ cái lịch nó tự làm dán trên tủ lạnh, sinh nhật trong nhà nó ghi đủ hết, có sinh nhật tui nữa, nào giờ hông ai nhớ sinh nhật tui.

Dì cười mà mắt ướt rượt.  Mẹ cũng rưng rưng.

Cám ơn con trai.  Đã có lúc Mẹ hoang mang sợ con lười biếng, sợ con vô tâm, sợ con ích kỷ... Con ngoan hơn Mẹ nghĩ.  Vậy mà Mẹ suốt ngày cứ càu nhàu và áp lực con.

Con đố Mẹ: Mẹ ơi thứ 7 là ngày gì?  Mẹ trả lời: ngày đặc biệt gì đó Mẹ quên rồi, con có wishes gì hả?  Một lần nữa Mẹ bị việt vị, con cười hắc hắc: Ngày bác sĩ mổ Mẹ để đẻ con ra đó, nên bữa đó con tặng quà cho Mẹ là cái 3D city này nè.  Special day của con với Mẹ mà.  

Thiệt là xấu hổ, suốt ngày đi nghĩ xấu con, cứ nghĩ nó nhắc sinh nhật để đòi quà.  Hoá ra hắn chính là ông già Noel mang quà tới cho mình suốt 8 năm nay mà không biết cảm kích.

2 comments:

  1. Dì MA đọc từ đầu tới cuối, mắt cũng ướt rượt luôn rồi CH ơi! Con trai 8 tuổi, lớn thiệt rồi, Thụy hen! Ngoan và chững chạc quá chừng! Love him!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Dì MA ơi, làm mẹ như chị em bạn già mình chỉ mong tụi nó mãi hồn hậu như thế này tới lớn thôi bà ha.

      Delete

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...