Monday, August 31, 2009

Con gái, con trai, con trai, con gái

IMG_3591

Trước khi có CH, thậm chí là từ lúc còn độc thân, Mẹ của 2 bạn nhỏ luôn thích có con gái đầu lòng.  Đơn giản vì con gái xinh xắn, dễ thương, có thể tha hồ 'trang trí',  làm điệu cho con.  Thêm 1 lý do nữa mà mỗi lần nhắn đến là Mẹ 2 bạn nhỏ là có cớ phỗng mũi, Ông Bà Ngọai của 2 bạn nhỏ luôn tuyên bố rằng có 1 mình Mẹ của 2 bạn nhỏ thôi, dù là gái cũng đủ mãn nguyện rồi.  Con gái gần gũi, ấm áp hơn con trai.

Vậy mà khi có bầu CH, Mẹ 2 bạn nhỏ chả quan tâm gì tới chuyện giới tính.  Chỉ mong thai kỳ suôn sẻ, sanh con lành lặn, ngoan ngõan là mừng rồi.  Nói nào ngay lúc siêu âm bạn CH là con trai, Mẹ có hơi buồn 1 vài giây vì thấy mình tuột mất cơ hội cài nơ, kẹp tóc, mua váy đầm... Sanh bạn CH ra mẹ yêu quá nên chả nhớ gì chuyện gái trai nữa.  Tới lúc có bầu HH, có nghĩ thầm giờ mà có thêm cô con gái nữa cho đủ nếp tẻ thì thích lắm.  Mà nếu lại ra thằng ku thì cũng không sao, cũng dễ thương như bạn CH thôi.  Cuối cùng cũng tọai nguyện có HH là con gái.

Có đủ nếp tẻ rồi mới thấy, gái trai gì cũng đáng yêu như nhau.

IMG_3587Cứ sợ con trai không tình cảm, ấm áp.  Với bạn Cá Heo chuyện đó hòan tòan không đúng.  Cá Heo nghịch ngợm, hùng hục đúng kiểu con trai, nhưng cũng tình cảm vô cùng.  CH yêu nhất là Mẹ, nhì là em.  Có 1 buổi chiều cách đâyvài tuần, Mẹ đi làm về, có chuyện không vui, CH tinh ý nhận ra ngay: sao Mẹ buồn vậy?  Mẹ trả lời là hôm nay Mẹ hơi buồn 1 chút, CH ngoan đừng quấy cho Mẹ nằm nghỉ tí.  Anh chàng nằm xuống ôm đầu Mẹ áp vào bụng mình, vỗ vỗ đầu Mẹ nhè nhẹ.  Mẹ nhắm mắt lại thấy êm êm như trẻ con được vỗ về.  Tự dưng nước mắt ứa ra và thấy lòng dịu lại hẳn.  Bao nhiêu năm chăm sóc cho con, giờ có 1 giây phút cảm thấy mình được con chăm sóc, vỗ về lại, cảm giác lạ lắm. 

Mẹ bệnh, nhờ nanny cạo gió, nanny cạo tới đâu, Mẹ gồng mình rên đau tới đó (da giấy mà).  Anh Hai 'rầy' nanny sao làm Mẹ đau.  Nanny bảo là Mẹ đi công tác nhiều kiếm tiền mua sữa cho CH nên mới bệnh phải cạo gió đó.  Anh Hai xúyt xoa: sao Mẹ cực khổ quá vậy.  Mẹ hổng biết học ở đâu ra chữ cực khổ nữa.  Ngồi thấy Mẹ rên rỉ với vụ cạo gió, anh chạy ra ngòai lấy cây đũa thần trong bộ đồ thiên thần của HH đưa cho Mẹ: Mẹ cầm đi, nhớ lắc lắc cho hết đau, đũa thần đó.  Haha.

Có 1 dạo anh Hai mê mệt đĩa siêu nhân Deka.  Thiệt tình mà nói thì mấy cái đĩa đó nội dung không có gì quá đáng, nhưng Mẹ không thích Hai coi vì cứ coi là mê mệt, không chịu tắt TV.  Vào lớp thì cứ xoay ngang xoay dọc kể chuyện siêu nhân cho bạn nghe, không tập trung học hành gì hết, Cô giáo gặp Mẹ than phiền suốt.  Thế là Mẹ cương quyết bắt 'cai ' đĩa siêu nhân.  2 ngày sau ông Ngọai đi đón, cô khen là anh chàng đã đằm tính hơn, bớt hẳn vụ nhảy nhót giống siêu nhân, Cô có hỏi là sao mấy ngày nay Trí ngoan thế, anh chàng thỏ thẻ: con ngoan cho Mẹ vui.  Dọc đường về nhà, anh chàng lỏn lẻn nói với ông Ngọai: bữa nay ông về kể chuyện con ngoan, Mẹ 'được' vui rồi.  Bây giờ cứ quậy phá cái gì, Ngọai và nanny chỉ cần lên tiếng kiểu này về kể Mẹ nghe chắc là Mẹ buồn là anh sẽ dừng ngay.

12082009222Là con gái nhưng HH có vẻ cứng rắn và bạo dạn hơn anh Hai.  Mẹ chưa thấy HH sợ gì hết.  Hôm rồi, HH bệnh phải vào truyền nước trong bệnh viện.  Lúc cô y tá đâm kim truyền vào vain tay HH, con khóc thét lên.  Mẹ ôm con trong tay mà nước mắt cứ tuôn ròng ròng, thương con bé bỏng mà cứ hết bệnh này tới bệnh kia.  Thấy Mẹ khóc, HH lấy tay còn lại chùi chùi nước mắt Mẹ rồi nín khóc ngay.  Từ đó cho tới lúc rút kim ra đi về, HH nằm ngoan như mèo con, không khóc lóc gì hết.  Y tá, bác sĩ gì cũng khen.

IMG_3578Y như anh Hai lúc bé, HH giữ của kinh khủng.  Đi bệnh viện, thấy bác sĩ rút kim ra mừng lắm, miệng kêu: về, về.  Sau đó vết kim rút ra đau quá, cô nàng mếu máo: Mẹ ơi, đau quá, đau quá.  Nhưng vẫn không quên nhắc nhở (vừa khóc vừa nhắc): Mẹ ơi, dép, dép (con gái sợ Mẹ quên đôi giày đang để dưới gầm giường).  Ai có mặt trong phòng khám lúc đó cũng cười ngất.  Xuống sân chung chơi, em Hân là 'thần giữ của' cho anh Hai.  Bất kỳ ai mon men tới gần xe đạp của anh Hai, em sẽ hét tóang lên.  Hét rồi mà chưa đi thì em nhào tới cấu luôn (ack, vụ này Mẹ rất bực mình, dạy mãi mà vẫn không chừa).  Riết rồi dưới sân mọi người tự bảo nhau: con bé đó là vệ sĩ của thằng anh.  Hic, cái này Mẹ hổng ham chút nào. 

HH mê Mẹ không kém gì anh Hai.  Hơn tháng nay không bữa cơm nào Mẹ được ngồi ăn thong thả.  Lúc nào HH cũng ngồi 1 bên đùi, tham gia bàn cơm với Ba Mẹ.  Đầu bữa cơm, con cũng ngồi high chair nhưng chừng 10' sau đó là bằng mọi cách phải chui vào lòng Mẹ.  Mẹ ăn 1 tay, 1 tay bế Hân.  Cũng sợ làm vậy chiều HH quá HH sẽ hư nhưng thấy cái miệng nũng nịu: Mẹ oi (không phải Mẹ ơi nhé) là Mẹ không đành từ chối.  Mấy hôm Mẹ đi công tác, cô giáo kể, trưa nào HH ngủ cũng giật mình khóc tóang lên mếu máo gọi Mẹ oi, Mẹ oi.  Mẹ nghe kể lại thương đứt ruột.  Có 1 điều đặc biệt là HH không biết hôn.  Mỗi lần bảo HH hun Mẹ đi, là con cọ cái má mềm mềm và0 má Mẹ, miệng kêu chụt chụt.  Con không biết hun bằng miệng và mũi đâu.  Dạy cách chi cũng không được.  Cách bày tỏ tình cảm của HH là thích nằm rút vào lòng Mẹ, chòang 1 tay qua cổ Mẹ, 1 tay bóp bóp mũi Mẹ.  Có khi đang chơi mà tự dưng nhớ Mẹ, yêu Mẹ quá thì HH chạy a tới ôm chầm Mẹ từ sau lưng cọ cọ cái đầu vào lưng Mẹ, miệng kêu nho nhỏ: Mẹ oi, Mẹ oi.  Lúc đó, bận kiểu gì Mẹ cũng phải đè nghiến ra hun 2 cái má thơm thơm mùi sữa cho đã.  Hỏi HH: Hân thương Mẹ để đâu, con gái lấy 2 tay ôm mặt Mẹ lắc lắc rồi mới chỉ vào đầu mình: để đầu.

Đặc biệt HH rất yêu Ba.  Mỗi lần Ba đi công tác, Hân cứ đứng trước hình cưới của Ba Mẹ gọi: Ba oi, Ba oi.  Ai đi ngang chỗ cái hình HH cũng chỉ: Ba Xanh nè.  Ba đi làm về, cô nàng chạy quính quáng ra đón, miệng kêu lọan xị: Ba, Ba và xổ cả tràng tiếng lạ (vì có ai hiểu đâu) kể lể đủ điều.  Ba ngồi ăn cơm, hôm nào HH không bận độc chiếm cái đùi Mẹ, thì sẽ quanh quẩn quanh chân Ba, có lúc cao hứng, chống tay chân xuống đất sủa gâu gâu làm con chó con cho Ba xem.

Điều Mẹ thương nhất ở 2 anh em là cả 2 đứa đều rất có tình cảm với mọi người trong nhà, chứ không riêng gì Ba Mẹ.  Tháng rồi bác Vận chia tay nhà mình về lại quê chăm sóc cháu.  HH còn nhỏ không biết nhưng anh Hai thì biết trước đó ít hôm.  Tối trước khi bác về, Mẹ rủ Hai đi mua sầu riêng về ăn.  Con trai rất tinh ý: mua cho bác Vận hả Mẹ, bác thích ăn sầu riêng.  Về tới nhà, con mở hộp ra mời từng người.  Mời mãi chưa ai chịu ngồi ăn, con năn nỉ: thôi mà, ăn đi mà, con thèm quá rồi, haha.  Mỗi người ăn 1 múi, ăn xong trong hộp vẫn còn 1 múi, anh Hai vô tư cầm lên định làm múi thứ 2 (món ruột mà), đưa lên miệng rồi, tự dưng bỏ xuống: Bác ăn đi, Mẹ mua cho Bác ăn mai về quê đó.  Bác Vận cầm múi sầu riêng mà khóc ròng, Mẹ cũng không cầm được nước mắt.  Đưa múi sầu riêng rồi nhưng vẫn tiếc nuối: Bác cho con liếm miếng đỡ thèm, hehe.

Tuần nào bác Vận cũng gọi vào.  2 anh em tranh nhau nói chuyện.  Em Hân cứ hét ầm trong điện thọai: Bác con mà (Bác của con mà).  Anh Hai thì thành thật lắm: Bác ơi, con nhớ Bác, nhưng mà hổng có Bác con cũng vui lắm.  Hahahaha.

Vậy đó, gái trai gì cũng là gia tài của Ba Mẹ.  Mẹ yêu mỗi đứa 1 kiểu khác nhau, lo lắng về mỗi đứa 1 cách khác nhau.  Hai đứa như bù trừ cho nhau.  Anh trai cũng tình cảm không thua gì em gái.  Mà em gái thì cũng 'anh hùng' chả kém anh trai. Có ai đó hỏi Mẹ, nếu sanh đứa thứ 3 thì thích trai hay gái.  Nếu thật sự có lần thứ 3, chắc Mẹ xin ơn trên ban cho Mẹ 1 cặp sinh đôi gái trai luôn cho chẵn cặp, hihi.

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...