Tình hình rất là tình hình. 2 tháng trước, tui tha thẩn ghé vào vụ làm bánh làm trái định là chơi cho vui dè đâu đam mê càng lúc càng nặng. Từ 1 vài lọai bánh cake đơn giản ban đầu, tui lại lò dò qua vụ làm bánh mì. Càng dính sâu, càng ghiền (dù rằng thành công rất hiếm hoi). Suốt ngày cứ ngong ngóng có giờ rảnh để mà làm bánh. Weekends bây giờ phải cố chèn nhét thời gian cho bánh trái, thậm chí nhịn ngủ trưa. Mỗi lần lôi trong lò ra 1 mẻ bánh mới, cảm giác 'cực đã' (chôm trong 1 cái storyboard mới làm research chiều nay) như vừa present thành công xong 1 project. Xưa giờ tui nghĩ cái passion tui có với cái nghề research này là crazy lắm rồi. Hôm rồi, ngồi chầu chực chờ bánh mì ra lò lúc 10g đêm, tui giật mình thấy tui cũng bắt đầu 'ngây dại' với vụ làm bánh. 'Cực nguy hiểm', hahaha.
Mà cũng chẳng phải khơi khơi mà mê làm bánh. Đúng là tính tui cũng thích bày trò. Nhưng tui bày trò mà không có người hưởng ứng thì chừng vài bữa là xẹp hào hứng à. Đằng này, tui bày tới đâu 2 đứa con tui nó hưởng ứng theo đến đấy. Làm mẻ nào ra, 2 đứa ăn sạch mẻ đó. Dành nhau mà ăn. Có bữa tui không kịp thử thành phẩm của tui nữa kìa. Bạn CH thường xuyên tuyên bố: con chỉ thích bánh của Mẹ (chủ quan hay khách quan gì mà nói đi nữa, tui tự thấy bánh tui ăn tạm tạm thôi, chứ có ngon lành gì lắm đâu mà bạn í lại mê ta?). Bạn í 'đặt áp lực' cho M nữa kìa. Với bạn, bánh gì M của bạn cũng làm được hết. Hôm bữa đi học về bạn làm 1 hơi 6 cái bánh flan mua ở siêu thị. M bạn thở dài: con ăn nhiều quá, M không đủ tiền mua đâu. Bạn trả lời liền: M làm đi M, bánh này không ngon đâu, M làm mới ngon. Từ hôm đó tới bữa nay (4 hôm), ngày nào bạn cũng nhắc: M làm bánh flan chưa? Khổ nỗi, M không thể nào vừa đi làm, vừa làm bánh mì (món ghiền của 2 bạn bây giờ) và làm cả bánh flan cho bạn. Dì Điệp xung phong làm, bạn gạt phắt: M con làm thôi. Khổ chưa? Chưa kịp làm bánh flan, sáng nay bạn nhắc: mai M có nghỉ làm hông? M làm bánh bông lan sô cô la cho con. Thương bạn chịu đựng ăn dùm M những mẻ bánh hư mà M tự hứa sáng mai kiểu gì cũng phải có bánh bông lan cho bạn và chiều mai chắc chắn phải làm bánh flan. Bạn HH chưa biết nói, nhưng nhìn bạn đứng nhón chân nhìn lên chỗ để lò nướng chờ bánh, M bạn đủ bị 'dopping' để làm tiếp cho bạn ăn rồi. Mai mốt lớn chút, 2 bạn cùng phụ việc chắc là càng vui dữ (và M 2 bạn hết đường thóat khỏi vụ baking này luôn).
Khổ nỗi, tui không phải là người khéo tay. Người ta làm cực 1, tui cực 10 vì tui cứ phải lọ mọ sưu tầm công thức chuẩn. Không chuẩn, là tiêu liền (mẻ bánh mì #1 thành bánh bò rễ tre ướp muối là 1 ví dụ của việc không nghiên cứu kỹ công thức). Mà thôi, cực khổ cũng ráng. Dính vào vụ này còn tốn tiền nữa cơ. Chập chững vào nghề là thấy dính 1 cái máy đánh trứng, 1 mớ khuôn silicon, stapula. Chưa kể bột, nuts, nguyên liệu (đồ làm bánh cái thứ gì cũng mắc, haizz). Mới nhất là cái Breadman, và một mớ khuôn không dính. Từ khi dính vào vụ bánh mì, nhu cầu mới phát sinh. Đang dòm ngó cái lò nướng mới; cái lò hiện giờ chỉ đủ nướng 2 ổ baguette nhỏ xíu. Nướng xong ra, ông Ngọai và 2 bạn nhỏ 'thử 1 chút' là hết vèo thành phẩm. Món này chắc phải ưu tiên trong danh sách shopping tháng này.
Than thở vậy thôi chứ niềm vui thì không nhỏ. Tự làm cho cả nhà ăn, thấy cả nhà háo hức. Biggest reward. Với lại, dính vào vụ này biết thêm nhiều thứ: các kiểu men và bột khác nhau, các kiểu khuôn, khiếc, lọai bánh khác nhau (xưa giờ bánh nào làm từ bột với tui đều là bánh bông lan). Chưa hết nha, tui tận dụng tối đa bạn Nokia E71. Bây giờ mất cái phone này là tui khóc huhu mấy ngày. Tòan bộ recipe làm bánh được lưu trong máy. Khỏi in ra vừa hao giấy vừa lích kích (làm xong 1 lần bánh là cũng quăng cái tờ giấy đó đi luôn vì dính nứoc, dính bột, dính trứng tùm lum, lần sau lại phải in lại). Còn lưu trong phone hả, mỗi lần làm mở lên, ngay tầm tay. Tiện vô cùng.
Tui tự hứa với tui là vụ bánh trái tui chỉ dừng lại ở cái mảng nướng (baking). Thế thôi. Xin hứa là sẽ không rờ qua mảng trang trí, cụ thể là mảng bắt bông kem. Bánh còn có công thức, bỏ vô đúng là xong, không cần tài giỏi. Bắt bông kem thì phải khéo léo. Tui có 4 cái hoa tay à.
Tui sắp thập thò định làm quen thêm 1 'cousin' nữa của vụ bánh trái này. Nhưng hổng dám khai đâu vì không biết 'mối quan hệ' này có 'thắm thiết' lâu dài không. Để thử đã. Dạo này sao tui tham lam vậy nè?
Hanh Phuc chi nhi!? Em thich entry nay!
ReplyDelete