Thursday, May 31, 2012

Ôi, cô ấy thật là...boy

Chỉ mất 5' là nàng làm quen ngay
với mấy trò mạnh bạo của lớp TDDC này.  Chả ngán gì!

Thứ 7 tuần rồi là ngày thứ nhì HH vào phòng tập TDDC.  HLV của tuần đầu đi vắng, một cô HLV mới thay thế đứng lớp.  Cô hỏi tên HH mãi mà Cô vẫn không đọc theo được, Cô ngoắc Mẹ lại hỏi cho rõ.  Sau khi tên tuổi rõ ràng, cô ngập ngừng hỏi Mẹ: he or she?  Hôm ấy HH mặc áo thun ba lỗ màu trắng phớt hồng, có hoa có bướm và dòng chữ màu hồng bay bướm 'summer is sweet', vậy mà Cô vẫn không tự nhận ra được là 'he' hay 'she', đúng là bó tay.  Mà Mẹ vô cùng thông cảm cho Cô, từ khi nghe lời Ba xén cái đuôi mèo xinh xinh nuôi gần cả năm mới dài ra chừng ấy của HH, cắt cho cô nàng mái tóc hình quả táo, thì thôi rồi đi đâu Mẹ cũng nghe cái câu hỏi y như hồi nàng còn 1-2 tuổi: gái hay trai.


Của đáng tội, mặt mũi em HH cũng không tới nỗi nào là con trai cho lắm.  Bằng chứng là hôm nọ (ngay sau buổi tập gym nói trên) em mặc váy đầm đi ăn tiệc với Mẹ, một người bạn Mẹ mới quen cứ ngắm HH mãi vào bảo: cô này mặt nhìn rất công chúa, rất dễ thương nha T.  Khổ nỗi, nàng có mấy khi chịu mặc váy đầm.  Nàng phân biệt rất rõ ranh giới màu sắc của trai và gái, nàng tha thiết yêu màu hồng và kịch liệt phản đối màu xanh đen.  Nhưng tới cái khoản y phục thì nàng hoàn toàn không ưa áo váy, chỉ một mực áo thun quần short, áo thun quần jeans, cùng lắm là áo thun và chân váy ngắn.  Dăm 3 tháng Mẹ lại ngậm ngùi soạn một mớ áo váy Mẹ cất công mua, cất công ép mặc mà không thành công để riết thành chật để đem tặng lại con gái của bạn bè. 


Hôm nọ trường có concert, vừa nhìn thấy cô giáo mang ra cái váy hawaii của con gái có tua rua và vòng hoa quấn cổ là nàng lập tức phản đối, mắt long lanh nhìn chằm chằm vào cái áo sơ mi và quần short bãi biển của nhóm con trai và giơ tay xin đổi vai. Cô giáo email cho Mẹ hỏi ý kiến. Đọc mail Cô mà Mẹ có thể hình dung là Cô cũng bối rối lắm.  Mẹ dò hỏi HH thì nàng trả lời tỉnh queo: cái áo đó có hoa mà Mẹ.  Xong, nàng đơn giản lắm, hoa là đủ con gái rồi.  Thế là Mẹ đành email lại cho Cô đồng ý cho nàng làm theo ý mình.  Sau đó mới biết nàng xách động luôn cô bạn thân Tracy nhỏ xíu con tóc ngắn ngủn y như nàng chuyển từ trang phục nữ sang trang phục nam.  Ngày nàng lên sân khấu trình diễn, Mẹ nhìn nàng hớn hở xuất hiện trong trang phục nam mà vừa vui vừa tiếc, trang phục con gái xinh biết bao nhiêu mà không chịu mặc.  Còn anh Hai thì shocked thật sự.  Vừa thấy em nhảy chân sáo ra sân khấu, anh thốt lên: oh no, Gia Hân làm cái gì vậy Mẹ?  Tại sao nó mặc boy costume?  Đón em từ sân khấu xuống sau buổi biểu diễn, anh lắc lắc đầu: sao Hân không mặc áo váy của con gái, cái này là đồ con trai, Hân mặc lộn rồi.  Cô em toét miệng cười rất cool: Hân đâu có mặc lộn, Hân chọn mà, cái này con gái và con trai mặc chung.  Mẹ cố tình không tham gia cuộc đối thoại đó, vì cũng không biết bênh ai bỏ ai cho đúng.

 10 tháng ở với Ba, suốt ngày đi chơi với Ba và anh Hai, đã vậy gặp Ba luôn khuyến khích trang phục gọn nhẹ, con gái càng lậm quần short áo thun hơn.  Mẹ phải ép Ba đồng ý cho Mẹ cải tạo HH.  Lần nào Mẹ qua S Mẹ rủ mặc áo đầm cũng nước mắt ngắn nước mắt dài, hỏi tại sao thì bảo là 'áo đầm ngứa lắm'.  Sau vài lần khóc ì xèo, chắc Ba cũng thấy lo lắng vì cái sự ăn mặc quá con trai của con nên Ba cũng phụ Mẹ động viên: mặc đầm đẹp mà con.  Mà nói 10 lần thì dụ được giỏi lắm là 2 lần.  Hôm mặc cái đầm đi chơi được khen là công chúa Mẹ cũng lên bờ xuống ruộng với nàng.  Khóc sưng cả mắt, chui vô tủ đứng 1 hồi rồi tự động lôi cái jacket ra mặc bên ngoài, che cái váy lại.  Mặc váy mà ngồi thoải mái y như mặc short í, chân cẳng cứ rúc lên ghế. Ôi, bao giờ con tui mới dịu dàng nữ tính đây.  Mẹ mới phải nịnh chiều nay trên skype: tuần sau Mẹ qua dẫn H đi mua áo đầm hồng có con bướm và hoa nha.  Nhờ 3 từ khóa yêu thích là hồng, bướm và hoa mà chị nàng gật đầu lia lịa.  Chả biết mua về có chịu mặc không nữa đây.


Đâu phải chỉ là trang phục, tính tình nàng cũng cương cường như con trai.  Nàng từng tuyên bố hùng dũng với anh Hai: Hân không có sợ gì hết.  Buổi tối sai 2 đứa vào phòng lấy đồ thì thế nào anh Hai cũng kiếm cớ đùn đẩy vì anh sợ phòng tối.  HH là hùng dũng đi vào mở đèn sẵn sàng rồi réo anh Hai: sáng rồi Hai ơi, vô đi.  Haha. Có bữa anh muốn đi toilet mà Mẹ và Dì thì bận chưa kịp vào theo anh.  Anh ngập ngừng tí rồi chạy u tới tự mở đèn vào toilet ngồi (chắc nhu cầu cũng bức xúc lắm nên quên cả sợ), cô em đứng ngoài hỏi vào: anh Hai có cần H vào canh cho anh Hai không?  Mẹ đứng rửa ly suýt làm rơi ly vì mắc cười quá.  Anh Hai chắc cũng ngượng nên bảo thôi không cần.  Cô em nhảy tưng tưng ngoài cửa toilet: Mẹ ơi, anh Hai giỏi quá, đi toilet một mình được rồi, anh Hai không sợ tối nữa Mẹ. Lúc đó anh Hai được 6 tuổi 3 tháng.  Nhờ cú khen ngợi đó của Hân 3 tháng nay anh Hai tự dưng hết hẳn cái tật sợ phòng tối.  Mỗi lần làm cái gì cần sự gan dạ một chút là cô nàng hỏi anh Hai: H làm trước nha, Hai hết sợ Hai làm nha (mà đâu phải lúc nào anh Hai cũng nhát).


Nói vậy thôi, chứ nàng không có coi thường anh Hai tí nào đâu.  Thương Hai lắm.  Tháng trước cả nhà đi Bali chơi, anh Hai lăn ra sốt ngay khi vừa đặt chân tới B.  3 ngày ở đó Hai sốt toàn 40o, cả nhà vừa đi chơi vừa chăm anh.  HH tỏ ra là 1 cô em rất dịu dàng. Lâu lâu sờ tránh anh: Hai ơi Hai còn nóng nè.  Mẹ sai gì làm đó, bưng nước bưng sữa cho anh, đắp khăn lạnh cho anh, nhường anh ngủ với Mẹ... Nhiệt tình tới mức anh Hai phải cảm động luôn.  Những lúc nào anh khỏe khỏe được tí, anh thều thào với Mẹ: Gia Hân thương con quá Mẹ.  Ngày đầu tiên anh cắt cơn sốt, anh nhảy cái rột suốt giường ôm HH hun chóc chóc vô đầu rồi nói với Hân: tối nay anh nhường Hân ngủ với Mẹ nha, anh thương Hân quá à.  Cô em cười toe toét: anh Hai chơi với H được rồi.  Đi đâu cũng khoe với mọi người: anh Hai dạy con cái này, anh Hai chỉ con cái kia.  Nói chung khi cần nhu thì nàng cũng nhu lắm, nhưng cơ khổ nàng ngỗ ngáo thường xuyên hơn là nhu mì.


Vì tính tình hơi con trai nên nàng rất vụng về, từ đi đứng đến ăn nói đến suy nghĩ.  Vụng mà rất dễ thương.  Có lần Mẹ mắng yêu: Sao con tồ quá Hân?  Nàng hớn hở gật đầu: dạ, con tồ há Mẹ.  Mẹ ngán ngẩm: con biết tồ là gì hông? Cô nàng giật mình: dạ hông, tồ là gì Mẹ.  Giải thích kiểu gì cũng không hiểu, Mẹ nói luôn tồ là silly đó. Lập tức nước mắt lưng tròng: con không có silly mà, con chỉ tồ thôi mà.  Bó tay với cái sự tồ...đáng yêu của nàng.


Một khoảnh khắc tạo dáng rất nữ tính, mà hiếm lắm mới có, hihi




No comments:

Post a Comment

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...