Thursday, February 19, 2009

Mới đó mà con sắp 1 tuổi rưỡi rồi...



Chính xác là con được 17.5 tháng tuổi (thiếu 1 ngày).

Đúng là chẳng có gì chạy nhanh hơn thời gian. Nháy mắt, con vừa thôi nôi đó thì bây giờ đã gần 1 tuổi rưỡi. Lật bật là 2 tuổi tới nơi. Nháy mắt thêm vài lần nữa, M sẽ lần lượt tiễn anh Hai rồi đến con vào lớp 1, cấp 2, ĐH và..., không dám nghĩ thêm nữa. Nữa thì cứ mong tụi con nhỏ hòai để M được ôm chum chũm trong lòng, hôn hít nựng nịu cho đã. Nữa thì lại mong nhìn thấy con mau lớn, chững chạc, trưởng thành. Cái mong muốn mâu thuẫn này hình như bà mẹ nào cũng có thì phải.

HH vẫn nhỏ con. Là so với các bạn đồng lứa thôi, chứ HH giờ cũng lớn nhiều rồi. Chiều nay lục tủ quần áo của con, M lấy ra cái đầm trắng mua mở hàng cho cô PA cách đây mấy tháng. Lúc đó mua mà M cứ chặc lưỡi: hổng biết chừng nào mới mặc vừa đây (lúc đó con chừng 14-15 tháng). Đem về ướm lên người áo rộng thùng thìng, dài ngoằng. Bữa nay lấy ra mặc vào thì M xúyt xoa: hú hồn xém tí nữa là bỏ cái áo rồi. Cả chiều dài lẫn chiều ngang đều rất vừa vặn.

Tết rồi dẫn con đi đâu chơi cũng bị quở là 'đẹt', BM buồn hiu. B dặn M: cái gì bổ cứ cho HH ăn. Haizz, B đâu có biết, M lén B cho HH ăn nhiều đồ bổ lắm rồi (tính B kỹ lắm, đồ lạ lạ B hổng cho ăn). B cho phép thì M công khai luôn, khai cho B biết những thứ (mà B hổng ngờ tới) HH đã ăn và 'tổng thiệt hại' M đã đầu tư cho HH. Vậy mà HH vẫn nhỏ xíu thôi. Hôm rồi tức mình, M dẫn HH đi khám dinh dưỡng ở NĐ1. Bác sĩ cứu rỗi tinh thần M bằng 1 câu đơn giản mà vô cùng quan trọng với BM: bé nhẹ cân chút thôi nhưng đâu có suy dinh dưỡng, không sợ còi đâu. M truyền đạt lại với B, B hí hửng (M phát hiện là B cưng HH hơi đặc biệt nha) và vẫn khăng khăng: cái gì bổ nhớ mua cho H ăn.

Ngòai vụ chiều cao, cân nặng ra, HH 'già' lắm rồi. 10 ngày đi học, HH khác hẳn. Ai gọi Trương Gia Hân là HH đưa tay cao lên dạ rõ to (sáng nào cô cũng điểm danh mà). Nói đi học là HH tự đến đứng trứoc mặt B, M khoanh tay cúi đầu ạ rất nghiêm chỉnh. Nhưng đến trường thì HH cứ canh tới giờ về thôi. HH ghê lắm nha, ăn cơm trưa xong là biết Ngọai sắp đến đón, cô nàng quơ giày, quơ túi ngóng xuống đường chờ. Lúc đó đừng bạn nào động vào túi và giày của HH nha, HH cào mặt và gào lên ngay lập tức (sợ bị giữ lại không cho về mà). Điểm xấu của HH là con rất nóng tính và hơi hung dữ.

HH hát nhiều hơn lúc Tết nữa. Giờ hát được cả câu: B thương con vì con ... M hoặc ...chào Ba ạ,...mẹ yêu (mấy chữ chấm chấm là ư ư theo đúng giọng đúng nhịp chỉ chưa phát âm được thôi). Trưa nay M ở nhà mở nhạc thiếu nhi nước ngòai cho HH nghe, M hết hồn nghe HH hát theo (rất đúng âm điệu) thế này: lí tô sta (twinkle twinle little star đó) và rao rao rao (the wheels on the bus go round & round). Chóang!

HH thích rủ mẹ 'xẻ, xẻ' có nghĩa là nắm tay đu đưa hát 'cò cưa kéo xẻ' họăc 'giặt' hay 'chiếu' có nghĩa là 'giặt chiếu phơi khô, trời mua cuốn lại' (bài này của mẹ con chị Atiso chỉ cho anh Hai).

Giống BM và anh Hai, HH mê giày vô cùng. Mua giày mới cho HH, con còn thích hơn cả được cho đồ chơi, bánh kẹo. 2 anh em suốt ngày xếp ra, xếp vào tủ giày của 2 đứa. Đi chơi, HH tự chọn giày không đó. Điệu như vậy nhưng HH rất ghét kẹp tóc, băng đô... Người ta cũng biết yếu điểm của người ta là...ít tóc nên giả bộ hổng thích mấy cái phụ kiện liên quan tới tóc cho đỡ ngượng í mà.

Lúc nãy xuống sân chơi, M chỉ em bé chọc H: M sanh em bé cho HH nha. Con 'dạ hông' nhanh thiệt nhanh, hổng biết có hiểu gì hông ta. Nói vậy thôi, M ngán rồi, làm gì mà dám nghĩ chuyện sanh em bé nữa chứ. Anh Hai xúi M hòai: M sanh nữa đi, 1 em H buồn lắm, M sanh đi rồi M khỏi bế con, M bế em thôi, con phụ M. Nghe thì 'perfect' lắm. Tối nào cũng dành M với em HH, thêm 1 em nữa chắc nhà hổng lúc nào yên.

M ghiền anh Hai và HH rồi, hổng sanh nữa đâu, để hết cục ghiền đó cho 2 anh em. Nha!

No comments:

Post a Comment

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...