Vào thăm blog nhà mình, đọc bài 'Con đi học' Má viết cho con, cô Hạnh nảy ra tứ thơ này tặng cho con nè. Hổng biết sau này lớn lên con đọc thấy sao, chứ Má nãy giờ cứ rưng rưng xúc động. Nói theo ngôn ngữ của ngành research mà Má đang theo đuổi thì cô Hạnh đã nắm đúng insight của bà mẹ trẻ (hmm...hơi trẻ trẻ thôi) lần đầu đưa con đến trường (Má tự hứa là hạn chế tối đa việc dùng tiếng Anh trong blog của tụi con, nhưng hổng có chữ nào hay hơn chữ insight hết. Má sẽ giải thích nghĩa của chữ insight cho con sau). Cám ơn cô Hạnh nhiều nhiều
Con đến trường, nhà mình bỗng buồn tênh
Vắng tiếng con cười, tiếng con khóc mè nheo
Nhớ ngày nào con níu chân đòi bế
Nay đã vững vàng, đùa giỡn trèo leo
Mẹ đứng bên ngoài lấp ló dõi theo con
Chẳng muốn rời con, nhưng giả đò nghiêm nét mặt
Ngoảnh bước bỏ đi, dẫu biết rằng con khóc
Lòng cố dặn lòng không được khóc theo con!
Con đến trường, học bao điều mới lạ
Xa mẹ – một mình – những phút đầu tiên
Ngoan con nhé, vâng lời cô con nhé
Mẹ nhớ con nhiều – mình cùng lớn con nha
No comments:
Post a Comment