Sunday, April 6, 2008

Ca Heo..đủ thứ chuyện....

Cá Heo đi ăn đám cưới. Như mọi khi, khi MC bắt đầu cất tiếng là lập tức anh Hai co người lại, mặt bí xị: Mẹ ơi đi về, con sợ. Nhưng lần này nỗi sợ MC của anh Hai không kéo dài lâu nhờ 1 chi tiết mới. Nhà hàngnày độc đáo lắm, cô dâu chú rễ được đưa lên sân khấu bằng 1 cái thang cuốn (giống trong sân bay). CH khoái chí gọi đó là xe đẩy của cô dâu chú rể. Không biết có phải ấn tượng với cái 'xe đẩy' đó không mà tối về chàng nằm thỏ thẻ với bác Vận và Má: bác Vận đi đám cưới Cá Heo không. Mai bác đi đám cưới CH nha, có xe đẩy nè, có bong bóng nè, có bánh kem nè, đẹp lắm đó. Má tức cười quá, hỏi con: vậy ai là chú rể con? Cá Heo. Nghe cũng ok, Má hỏi tiếp: ai là cô dâu. Cá Heo . . Kỳ vậy, sao dâu rể gì cũng có 1 người à. Tối ngủ mớ lầm bầm trong mơ: xe đẩy chú rể. Bó tay.

Cá Heo đi học về, 1 anh trai 5 tuổi mới chuyển nhà từ HN vào ở Hưng Vượng 2, lục tục theo CH hỏi han: em ơi, em mua mũ bảo hiểm ở đâu thế, anh thích mũ của em lắm, mũ của anh ở HN rồi. Cá Heo vênh mặt lên: cô Trang mua đó, ở Sài Gòn. Anh hỏi tiếp: Sài Gòn ở đâu? Em trả lời: D4-6 Hưng Vượng 2, lầu 6. . Công nhận là kool thiệt. Sài Gòn hóa ra nhỏ xíu, nhét vừa vào nhà D4-6 của Cá Heo.

Một cô hàng xóm chỉ Hân hỏi Má: con thứ 2 của em đó hả, con gái hay con trai vậy? Cá Heo cười toe toét: con gái. Cô cười hỏi con: vậy con là con gì? Con hãnh diện trả lời: dạ con...heo. . Kool tập 2!

Cá Heo rất có năng khiếu làm phóng viên cho báo Con Vịt. Sáng đi học thấy đụng xe. Chiều về tất cả mọi người trong nhà (thậm chí là qua tới nhà Nội luôn) đều biết thông tin thế này: xe taxi vàng đụng chú xe máy, chú xe máy ngã xuống, nằm ở vệ đường, sợ lắm. Câu chuyện được chốt thêm 1 câu cuối để tăng thêm tính xác thực: Cá Heo đi học thấy đó. Và từ hôm đó trở đi, cứ ra đường thấy taxi vàng là CH ré lên: taxi vàng đụng chú xe máy, blah blah blah (toàn bộ câu chuyện được kể lại). Chủ hãng taxi vàng mà gặp CH chắc sợ lắm. Mà ở đâu ra chữ vệ đường, Má cũng không biết.

Cá Heo có vẻ có thiên hướng về các kỹ năng xã hội giống Má hơn là 'khoa học tự nhiên' giống Ba. Cá Heo có bộ số 1-9 bằng các khối gỗ (1 mặt là số, 3 mặt còn lại là hình thú). Má dạy CH: đây là số 1. CH lập lại rất miễn cưỡng: số 1. Nhưng lập tức ngay sau đó liếng thoắng xổ ra cả tràng: mẹ ơi số có màu gì đó, cục gỗ gì đó, cục gỗ làm bằng gì (bằng gỗ chứ bằng gì con, hihi), con gì sau lưng vậy, con voi làm gì đó....Blah blah blah...các câu hỏi kéo rất dài và không liên quan gì đến chủ đề học số ban đầu . Gút lại là sau này ngành Qualitative ở VN hy vọng có kẻ kế thừa rồi.

CH đi Sở Thú với Ba. Về chỉ ấn tượng mỗi con voi ăn mía và con hà mã tắm hồ. Còn Má thì ấn tượng câu nói này của CH: chú nước ngoài ẳm anh cho voi ăn mía. Má thử hỏi xem con biết nước ngoài là gì không, con tự tin trả lời: ông Tây đó. Má tâm phục khẩu phục, nhưng ngẩn ngơ một hồi hổng biết ở đâu ra vụ 'nước ngoài' và sao mà con có thể liên hệ 'ông Tây' với 'nước ngoài' được. Rút cuộc là thế này, hàng ngày dưới sân con gặp rất nhiều 'ông Tây' và 'Ấn Độ' (con phân biệt được 2 'dân tộc' này rất rõ). Hôm đó đứng cho voi ăn, con nghe 1 chú kế bên nói: coi ông nước ngoài bế con cho voi ăn mía kìa. Con nhìn qua thấy ông Tây và tự động liên hệ Tây = nước ngoài. À há, lại 1 tố chất của dân Qualitative nữa rồi. Nhà sắp có thêm 1 moderator nữa.

Nãy giờ là chuyện vui, còn đây là chuyện mà Má đang rất băn khoăn.

Cá Heo rất kỹ tính, nhất là về khoản mùi. CH rất ít khi chịu uống cùng ly với ai, trừ Má. Lý do là sợ mùi. Chẳng biết nên vui hay nên buồn với chuyện này. Má sợ CH giống Michael Jackson, chảnh kiểu đó thì Má thương cũng hổng nổi chứ đừng nói tới người ngoài. Hôm qua CH đang xem phim Mèo Chuột (niềm đam mê mới), Má lấy ly nước của CH, đùa với bé Rùa: Rùa thử hút nước của anh Hai Má xem. CH nhảy cái đùng từ trên salon xuống (mắt vẫn dán vào TV), miệng la bài hải: đừng uống, đừng uống, em uống có mùi của em, anh không uống được. Hổng biết vụ này có nên chấn chỉnh lại hông ta.

Sắp có 1 entry nữa với tựa đề: Hân Hân...đủ thứ chuyện....

No comments:

Post a Comment

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...