Hân Hân 7 tháng tuổi 5 ngày..., nặng 7.2kg, dài 66cm. Theo tiêu chuẩn của bác sĩ Việt Nam là còi, là phải tăng cường ăn uống, sữa sùng, là mẹ phải stress thêm tí nữa, cực thêm tí nữa. Theo tiêu chuẩn của bác sĩ nước ngoài thì 'excellent baby', mẹ không có gì phải lăn tăn, có thể relax và enjoy con. Má không nghe theo ai quá, không chủ quan quá, cũng không thèm stress lên bờ xuống ruộng như hồi nuôi anh Hai nữa. Má để dành thời gian chơi với Hân thôi, Hân lớn rồi có lắm trò vui. Hân có còi hay có không còi thì vẫn là gái cưng của Má, Hân há.
Hân là nồi canh cải chua của Má. Sáng ra tắm nắng xong, mồ hôi đầy người. Má hít hà cái cổ, cái nách, cái đầu, cái nào cũng có mùi chua lè, thấy sướng như hít tinh dầu giảm stress trong spa. Hồi Má có bầu Hân, Má toàn thèm ăn cải chua, dì Điệp phải tự tay muối cải ở nhà mới đủ và kịp phục vụ nhu cầu cải chua cao độ của Má. Ăn 2 hủ cải tổng cộng 10kg của dì Điệp xong là cũng đến lúc đi sanh Hân. Ăn cải chua nhiều quá, giờ Hân ra mồ hôi có mùi cải chua luôn, hihi.
Hân là con Rùa con của Má. Mỗi lần buồn ngủ, mặt đần thối ra, nhìn già ơi là già, y như cụ Rùa. Má hư ghê lắm. Cứ Rùa ngà ngà sắp ngủ, nhìn 2 cái má phính phính, cái mắt to tròn chuẩn bị sụp mí là Má nổi cơn sân si thèm hun, thèm cắn con. Cưỡng không nổi, nhảy vào hun xệ cái má, nhai nhai cái cùi chỏ, cái mông..., con ngủ không được ré lên khóc. Khóc đó rồi cười đó. Con khoái Má dụi mặt vào má, vào bụng con. Bác Vận và dì Điệp căm Má lắm. Khổ cực lắm mới dỗ được con ngủ (con khó ngủ và gây ngủ khủng khiếp). Cuối cùng là bị Má phá hoại. Nhưng Má cũng biết điều lắm chứ bộ. Quậy xong là Má dỗ ngủ lại, mà dỗ cực nhanh. Con mê nhất là ngủ trong tay Má, nghe Má ư ư 2 bài hát quen thuộc: không ai yêu con bằng Mẹ (được sửa thành không ai yêu Hân bằng Mẹ) và ABCDFE.... Đang khóc, đang gây ngủ kiểu gì, cứ nghe 2 bài này (mà phải đúng giọng Má hát) là con mềm người ra lim dim đi vào giấc ngủ rất nhanh.
Hân là cục bông gòn hồng của Má. Má hổng cố tình nhưng không biết sao đồ của Hân toàn là màu hồng thôi (màu phong thủy của Hân đó nha). Tới nỗi bác sĩ Jonathan của Hân cũng nhận ra sau 3 lần khám định kỳ. Bác sĩ hỏi Hân: sweetie, do you love pink? Tuần rồi đi mua đồ cho con, Má đã cố tình chuyển sang màu khác. Cuối cùng về đến nhà, chỉ có 1 đôi vớ vàng, 1 cái áo xanh còn lại là áo lạnh hồng, nón hồng, váy hồng... Hic, không hiểu nổi. Xưa giờ Má có thích màu hồng lắm đâu chứ. Từ lúc có con gái lại mê màu này. Mà Hân của Má mặc màu hồng là đẹp nhất (hihi, Má áp đặt quá đi, tại con hổng biết nói thôi, chứ biết đâu con thích màu khác hơn thì sao).
Hân là Trương Da Rùa của anh Hai Trương Da Heo. Hân là 'em bé của anh ơi'. Hân 'là bà già dữ quá'. Hân mở to mắt trong veo nhìn anh Hai nhảy nhót, cười ngô nghê ủng hộ. Hân đanh đá lấy tay xô anh Hai ra khỏi người. Hân nũng nịu ngồi dựa vào chân Hai phơi nắng. Anh Hai đành hanh dành đồ chơi với Hân. Cái nào hổng phải của Hân, Hân không chấp. Cái nào của Hân mà anh Hai nhận vơ là Hân lăn tới (bằng cách lật người qua lăn) cào cấu chụp cho bằng được. Anh Hai bực mình Hân cũng lắm, mà thương Hân cũng nhiều.
Hân đang mọc răng. À không, đã mọc 1 răng, nhưng chưa nhú lên cao. Còn một răng cũng bắt đầu trăng trắng dưới nướu. Hân ngứa răng, Hân bặm môi, Hân ngậm tay, Hân cắn dây nơ áo Má...Hân làm cái gì Má cũng thấy...ghét. Thương nhất là lúc Hân bặm môi, chỉ có lúc đó Hân mới giống con gái. Còn không, kể cả lúc Má cố tình 'đóng' đầm hồng cho Hân, mọi người vẫn hỏi: thằng em đẹp trai hơn thằng anh hén.
7 tháng, Hân đã được đi Sở thú rồi đó. Hân hổng hiểu gì hết. Nhưng Hân thích nhìn con voi ăn mía. 2 cái chân ngắn ngủn của Hân nhún nhảy lia lịa trên thanh sắt của hàng rào ngăn chuồng voi, miệng cười khanh khách khi thấy voi đưa vòi ra xin Ba khúc mía.
Má chờ ngày Hân biết đi, cà tích cà tác loạng choạng bước tới, mông ngúng nguẩy trong cái váy hồng... Rồi Má lại nổi cơn sân si, nhào tới cắn mông Hân 1 phát cho mà xem...Anh Hai hồi xưa từng là nạn nhân của Má mà.
Trời ơi!!! Thấy con gái ham dễ sợ. BAo giờ mình mới em bé giống Hân Hân đây?.
ReplyDeleteEm cũng chúa ghét màu hồng, giờ, thấy bác design them pink tone, thấy dễ thương quá ha.
uh, xưa giờ chị chẳng thích màu hồng. Tin không, chị hổng có cái áo nào màu hồng hết á (trừ quà tặng). Vậy mà giờ thấy con gái mặc màu hồng cưng ơi là cưng. Mẹ Bun định khi nào thì phấn đấu tập 2 trở lại?
ReplyDelete