Má đùa với con: 'con thương Ba hay thương Má hơn?'. Thật ra, Má không quan tâm đến câu trả lời lắm, đó chỉ là một câu nói nựng trong lúc đang ôm con dỗ ngủ thôi. Một câu nói vu vơ như bao nhiêu câu nói nhảm qua lại khác của Má con mình trước khi ngủ: Cá Heo con ai? Rùa con là em của ai? Cá Heo là gì của Rùa?.....
Dè đâu con nghĩ về câu hỏi một cách rất nghiêm túc. Con suy nghĩ rất lâu. Má tưởng đâu con đã ngủ rồi (lúc đó đã tắt đèn). Thình lình con ngồi dậy, dí mặt vào mặt mẹ thì thào: thương Ba thương Má, thương Ba Má luôn nha, nha, nha. Mỗi tiếng nha là 1 cái gật đầu giống như là năn nỉ Má chấp nhận câu trả lời của con.
Má sững sờ, thấy mắt mình ướt ướt. Má ghì đầu con vào ngực mình thì thào trả lại: ừ, Cá Heo ngoan, Cá Heo thương Ba, thương Má, thương em Hân bằng nhau luôn há. Má thương Cá Heo, thương em Hân, thương Ba bằng nhau luôn. Con cười sung sướng, lập lại: thương bằng nhau luôn. Rồi con lăn ra giường hát ư ử và...ngủ.
Má nằm trong bóng tối tự giận mình. Lẽ ra Má không nên hỏi con câu này. Má không nên đặt con trai bé bỏng, ngây thơ của Má vào một tình huống lựa chọn khó khăn như vậy. Lẽ ra Má phải hiểu trong lòng con Ba Má là 2 nữa bằng nhau, và con không thể thiếu 1 nữa nào cả.
Má xin lỗi con!
No comments:
Post a Comment