Monday, July 7, 2008

Cuộc đời vẫn đẹp sao...



Tuần qua đúng là một tuần của cảm xúc. Những gì không tươi sáng của tuần đã được 'kể lể' trong một entry gồm những 2 phần P1 và P2 vào ngày cuối tuần.

Trong những bận rộn, tất bật, mệt mỏi đó, thật ra mình lại tìm thấy khá nhiều những niềm vui và sự an ủi. Mình nhận ra khá nhiều những điều quí giá về mình mà có một thời gian dài gần như mình quên lãng, thậm chí nghĩ là mình không có. Có những điều khá riêng tư không thể viết ra đây vì nếu ai không hiểu hay cố tình suy diễn thì sẽ dễ hiểu lầm là 'cô ta đang tự đề cao bản thân'. Mình chỉ thấy tràn đầy cảm hứng và niềm tin, vào bản thân và cuộc sống. Mình phát hiện ra: à, mình cũng không đến nỗi tệ nha .

Nhiều niềm vui và 'cảm hứng' trong công việc. Thích thú khi làm việc với những người khách hàng mới, hoàn toàn mới và được họ trân trọng những nỗ lực và đóng góp của mình, bất kể mình là ai, đến từ đâu.

Bạn bè. Mình may mắn và hạnh phúc là được khá nhiều bạn bè yêu quí và quan tâm. Nhưng hơn thế nữa, mình nhận được rất nhiều 'dopping' từ bạn bè. Đôi khi cảm thấy mình phải lạc quan, phải vững vàng đơn giản là vì mọi người tin mình và xem mình là một nguồn lực tinh thần. Sáng nay 'ngộ' ra được điều này từ một tin nhắn rất tình cờ và chân tình của em P.

Gia đình. Có lắm khi mệt mỏi vì phải cân bằng đôi quang gánh công việc và gia đình. Có lắm khi cảm thấy hình như mọi người xem việc mình lo cho gia đình là điều nghiễm nhiên (mình thích từ tiếng Anh 'take for granted' trong tình huống này). Một lần YM với ông anh ở xa mới hiểu à thì ra những gì mình làm mọi người hiểu hết và mọi người 'cưng' mình nhiều hơn mình nghĩ. Một lần nghe chồng rủ rỉ với con trai (khi con trai cương quyết không chịu để Mẹ làm giúp một việc với lý do: Mẹ hổng làm được đâu): để Mẹ làm cho con đi, cái gì Mẹ cũng làm được hết. Và từ đó, con trai đi đâu cũng hãnh diện nhắc đi nhắc lại câu đó: cái gì Mẹ cũng làm được hết. Hiểu rồi, mọi người không nhắc nhiều, quan tâm nhiều những gì mình làm cho cả nhà vì mọi người tin mình. Thiệt lòng mà nói, đóng vai một người 'capable' lắm lúc cũng mệt. Nhưng cái cảm giác được tin, được 'rely on' thật sự rất ấm lòng.

Dạo này tự dưng emotional ghê. Chẳng hiểu entry có nhảm không. Nhưng buồn thì cũng muốn la lên mà vui thì cũng muốn được chia sẻ.

'....yêu quá cuộc đời này'

5 comments:

  1. @ Hiển và Liên: tụi em lại 'dopping' chị nữa rồi đó. Mà chị kỳ lắm nha, hễ mà cho uống 'dopping' là chị sung lắm. Lỡ sung quá, guồng chân chạy dữ quá, gồng gánh quá rồi mệt xỉu là 2 đứa em phải chịu một phần trách nhiệm đó (winking and smiling).
    @ Liên: nhờ em chị mới biết chồng chị cũng chịu khó khen vợ chứ ở nhà chê vợ hoài à (hihi)

    ReplyDelete
  2. haha.. Entry này ra đời sau khi nàng đã tiêm 1 liều dopping:D
    Chúc mừng cảm giác vẫn còn tươi mới

    ReplyDelete
  3. em hiểu những niềm vui của chị rùi hihi...làm em cũng hãnh diện lây luôn nè, sướng quá hí hí...em là người sống nghiêng về cảm tính nên rất khoái những feeling của chị đó...enjoy nha chị!

    ReplyDelete
  4. Hồi ở ACNielsen em đã ngưỡng mộ chị rùi, đến khi nghe anh Thanh bảo vợ anh giỏi lắm em càng ngưỡng mộ hơn nữa. Dễ gì có ông chồng hiểu và khen vợ kiểu đó :)

    ReplyDelete
  5. Đôi khi ngồi nghiệm lại thật sự có những tin nhắn của bạn bè tưởng vô bổ những mang lại sự lạc quan rất nhiều cho mình!

    ReplyDelete

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...