Thursday, January 29, 2009

Huynh muội nhà ta...

Anh Hai dậy sớm hơn HH (à không phải gọi là dậy trước thôi, chứ sớm thì không sớm vì lúc đó cũng hơn 8g rồi). Sau khi vươn vai 'mau dài mau lớn' xong, anh vội vàng chạy lên lầu đánh thức em (không có em thì lấy ai gây gỗ và la hét chung). Anh hun em mấy cái vào tay vào mặt thì em bắt đầu ngọ nguậy, cố mở mắt nhìn anh và lấy tay khều mặt anh 1 cái rồi...nhắm mắt khò tiếp. Anh nằm xuống kế em, lấy tay vỗ vỗ cho em ngủ rồi lại xoa xoa bụng. Em hí mắt ra, cười cười, rồi nhắm mắt lơ mơ tiếp. Anh mỏi tay quá, dừng lại, em lại hí mắt ra, lấy tay mình tự xoa bụng rồi quờ tay khều anh chỉ chỉ vào bụng mình. M ngồi nhìn 2 anh em diễn kịch câm với nhau, vừa tức cười vừa thấy yêu ơi là yêu.

Chơi với nhau 1 chút là gấu ó, nhưng hễ vắng nhau là đi tìm. Anh em nhà này vậy đó. Anh Hai nhiều lúc cũng đành hanh với em lắm, chơi mạnh bạo ôm siết em cho em khóc, em giận (mà em giận là em đánh thẳng tay đó, M đang phải dạy cho em nữ tính hơn đây). Nhưng thật sự là Hai rất thương em. Mở mắt ra là 'em đâu rồi M, em dậy chưa, con lên hun em cái nha'. Đi đâu về cũng tìm em để hun 1 cái rồi mới làm gì thì làm.

Thương em và đòan kết tới mức làm M ngượng với khách luôn. Hôm qua tới nhà cô P chơi, bác VD gọi anh Hai tới mừng tuổi. Như mọi khi, gặp người lạ, anh rất thẹn, anh lí nhí chúc Tết Bác, lí nhí cám ơn, nhưng khi Bác sắp quay đi thì anh rụt rè nhắc Bác (giọng to hơn khi chúc và cám ơn nhé): Bác ơi, còn em Hân. Em Hân ở đằng kia kìa. , anh sợ em mất phần mừng tuổi của Bác đó. M quê ơi là quê.

1 comment:

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...