Ngày phép cuối cùng rồi..., mai và mốt là weekends, sau đó là M đi làm lại. Lại những ngày dài cuốn vào công việc, chiều tối hối hả về với tụi con, ngồi trên xe mà cứ nôn nóng nhớ gò má bầu bĩnh của anh Hai, cái miệng liếng thoắng của Hân Hân. M cũng bắt đầu nhớ công việc của mình và cũng tiếc không có thêm nhiều ngày phép nữa cho CH và HH. M tham lam nhỉ, công việc không muốn bỏ mà tụi con thì đương nhiên là ưu tiên hàng đầu rồi.
Mục đích thật sự của tuần phép này là để ở nhà xem lại lịch ăn ngủ của HH. Tới lúc phải điều chỉnh menu và giờ giấc ăn ngủ cho HH rồi. 2 tháng rồi HH không lên kí, M sốt ruột lắm. Cho dù bác sĩ Jonathan có khen HH kiểu gì thì M - 1 bà mẹ VN 100% - vẫn thấy HH còi (theo tiêu chuẩn của các bà mẹ VN 100% ).
1 tuần dành trọn cho HH (ban ngày) và anh Hai (buổi tối). Bạn M 'khen' M là chịu khó, đã đi làm mà còn theo sát con, mày mò công thức nấu cho con ăn, canh từng ml sữa con bú... M xấu hổ với lời khen đó lắm. Nếu M thật sự là 1 bà mẹ giỏi, nuôi con bụ bẫm thì có đâu phải stress lên bờ xuống ruộng, hì hụi tìm kiếm, thử nghiệm hết thực đơn này tới lọai sữa kia cho tụi con.
Ở nhà với HH 1 tuần, nấu đủ lọai món, dùng đủ lọai chiêu nhưng HH thì vẫn ham chơi hơn mê ăn. Nguời nhỏ xiu mà nghịch thì hỡi ôi. Ăn uống với HH cũng đuợc tính là chuyện chơi. Vui thì tui ăn, buồn thì tui nghỉ. Mà khổ cái trong chuyện ăn HH buồn thường 'xiên' hơn vui. 2 ngày đầu M buồn bực đủ kiểu, tới bữa nay thì thôi hết thèm buồn rồi. Mẹ bây giờ là đệ tử của môn phái AQ. Sao cũng đuợc, tùy HH thôi, HH vui và khỏe là được, HH há.
Quá trình nuôi anh Hai và HH của Mẹ dài ngoằng với đủ thứ gian khổ. M chưa làm chị hay làm cô dì của ai bao giờ. Chẳng biết tí gì về nuôi con nít. Sinh anh Hai ra, may là anh Hai bự con nên mấy tháng đầu M không phải lo nhiều (còn với HH thì lo từ lúc mới lọt lòng đó HH ơi). Nhưng M dở ẹt, nên anh Hai sau mấy tháng đầu 'hòanh tráng' rồi cũng chẳng bự con được bao nhiêu. Lúc này đi học thì đỡ đỡ được tí. Từ chỗ ngu ngơ chuyện nuôi con nít, M bây giờ là 'chuyên gia dinh dưỡng' về mặt lý thuyết (chứ thực hành giỏi thì có đâu phải ngồi đây gõ cái entry tâm trạng này). Ba ca cẩm hòai về cái chuyện M chất đầy sách dinh dưỡng trẻ em, chưa kể cái tài liệu in ra từ internet, trên cái bàn đầu giường của M. Tối nào đi ngủ, M cũng 'ngâm cứu' mà rồi vẫn cứ trầy trật với cân nặng, chiều cao của tụi con. Nuôi CH và nhất là HH, M trải qua đủ cảm giác hỉ nộ ái ố. Đã từng , đã từng , đã từng , rồi chọn cách .
Mấy cái cảm giác 'ê ẩm' đó chỉ có khi nuôi tụi con ăn thôi chứ còn nhìn chung thì từ ngày có 2 đứa tụi con suốt ngày M như vầy không nè: .
Anh Hai càng lớn càng yêu M và em. Anh Hai nói nhiều câu nghe rất buồn cười nhưng đầy tình cảm. Sáng Hai thức dậy, em HH còn ngủ, Hai bò tới nằm cạnh em nắm tay nắm chân hôn, ngắm nghía em. Nghe động đậy, em thức dậy, mở mắt thấy Hai, em cười toe. Hai quay sang nói với M: Mẹ, mắt em Hân đẹp há, em Hân dễ thương quá à. M ngạc nhiên hỏi Hai: mắt đẹp là sao con? Hai trả lời trớt quơ: hổng biết đâu nha. Mắt em Hân đẹp. Chắc con chẳng biết xấu đẹp là gì đâu, nhưng thương em quá thì thấy cái gì của em cũng đẹp.
Đang chơi, Hai nhào tới ôm M hun trơ hun trất. Thấy M ngạc nhiên, Hai tự giải thích luôn: con thèm M quá à. Dứt lời Hai cắn cho M 1 cái vào tay, không kịp né. Hai cười hihi: con sói ăn thịt bà Ngọai đó M. .
Cái gì M mua cho Hai, Hai cũng quí hết. Có 1 dạo Hai chỉ cương quyết mặc đúng 2 cái áo mà Hai thích thôi, bỏ cả 1 tủ đồ không đụng vào cái gì hết. Mẹ tương kế tựu kế. Mỗi ngày M nhặt ra 1 cái áo mới mà Hai chưa chịu mặc (có cái M mua, có cái dì Na gửi tặng), M bảo: Hai ơi, M mua tặng con nè. Mỗi cái áo đều có 'huyền thọai', 'cái này là áo khủng long nè, khủng long là bạn của siêu nhân đen đó' (siêu nhân đen là thần tượng của Hai), 'cái áo này có xe hơi bự quá, Hai lái xe hơi chở BM và HH đi Lan Rừng nghen', 'cái quần này giống quần của Ba nè Hai'..., nhờ vậy mà bây giờ Hai hết kén chọn quần áo rồi. Trong tủ quần áo, rờ vào cái nào cũng dính dáng tới M và chuyện M kể nên Hai rất vui vẻ mặc bất kỳ cái nào cũng được.
Hai anh em làm hề với nhau đây. Em cười thì anh ngắm, anh cười thì em...ngưỡng mộ:
HH dạo này nghịch phải nói luôn. M chưa thấy cô bé nào nghịch như con. Hồi xưa anh Hai đâu có nghịch dữ vậy.
HH leo trèo đây. Cứ leo lên giường M là lập tức bò tới đống gối trèo lên cửa sổ:
Cái hình chụp từ trước chụp tới nhìn rất nguy hiểm nhưng hehe thật ra có bác Vận đứng núp sau lưng vịn cái áo lại đề phòng trợt té đó (bởi vậy cái bụng vốn đã eo nay càng eo hơn)
M ở nhà hổm rày làm đủ lọai 'cao lương mỹ vị' cho HH ăn. Patê nấm làm cho HH nè:
HH măm măm patê nấm đây. Đầu tiên, HH hơi e dè tí vì lần đầu M cho ăn bốc 'hòanh văn tráng' thế này. HH e dè vì HH không ngờ là có lúc may mắn được cho phép vừa ăn vừa quậy. Thực đơn là bánh mì sandwich cắt miếng dài nhúng trứng chiên, patê nấm và dâu tây tráng miệng:
Ăn xong rồi, khẩu phần khiêm tốn nhưng ăn vui vẻ là M mừng lắm. Ăn xong mặt còn thòm thèm nè (dù trên dĩa còn một ít do M cố ép châm thêm vào, còn nàng thì cương quyết 'thôi dừng')
HH lúc này nói nhiều lắm. HH đang ngủ lơ mơ, M bước vào phòng, con ráng chồm dậy chỉ chỗ trống kế bên: Mẹ, nằm. Anh Hai nằm trong lòng M, HH nhào tới xô Hai ra: đi ra, đi ra.... M nói với Ngọai: nấm này quay lò vi ba hơi nhanh nên gia vị chưa thấm vào trong. HH quay sang hỏi Mẹ: thấm vào trong hả? M suýt làm rơi cái chén đang cầm trong tay. HH biết hát theo đĩa nè: à tít tít tít tít tít (bài đàn gà nhà em thì phải). Nằm 1 mình buồn buồn, HH tự sáng tác cái giai điệu ư a ư ư hát 1 mình nghe cũng du dương lắm. Vụ này thì y anh Hai và đúng chóc là con của ba Thanh.
HH có tài giả giọng (mới phát hiện tối hôm qua). M và Hai xem đĩa dạy nuôi con của Enfa. Trong đó có những đọan đạo diễn muốn nói lên suy nghĩ trong đầu của em bé sơ sinh nên mượn giọng của 1 em bé lồng vào. Ví dụ: giọng ai quen vậy nhỉ, à
Mẹ mình nè, mình nghe trong bụng quen rồi. Giọng em bé lồng tiếng, hơi nhiều 'trép', nghe cao vút à. HH đang nằm bú, gạt bình ra, ngồi dậy, làm 1 tràng: bla bla bla, bằng cái giọng trép cao vút, rất trẻ con, y chang giọng trong TV. Xong rồi nàng tự ôm bụng cười bò ra. Mỗi lần, giọng em bé đó vang lên là nàng làm cả tràng líu ríu rồi cười lăn. Cả nhà cũng không nhịn được cười. Công nhận là HH bắt chước rất giống.
Bây giờ thì M đếm từng tuần chờ tới Tết để lại được ở nhà lâu lâu với CH và HH.
Ôi sao tâm trạng nuôi con của M nhà CH&HH giống tâm trạng của bố của Minh thế nhỉ.
ReplyDeleteĐúng là nuôi con mới thấu lòng cha mẹ chị heng.
Cố lên cố lên các con ơi ...
nhìn HH ngồi ăn ra dáng 'dân anh chị' ghê, cái dzụ quăng sách dzằn mặt và đuổi Hai 'đi ra, đi ra' thiệt là đầy tiềm năng hé hé
ReplyDeleteHinh HH nhin rat la chiu cho*i nghen... Co khi' khach lam chi oi!... Co dieu nhin iu lam, thay HH lon han rui do chi... Tai chi la Me, chi o ben be nen ko cam nhan duoc HH dang thay doi tung ngay dau... Dao nay busy qua, lau lau em moi vao blog... Xem hinh em thay khac hoi HH sinh nhat 1 tuoi lam me Thuy oi!... Co len chi, vi mot co con gai thong minh, khoe manh, xinh dep lung linh... hihi... Nice weekend ca nha chi hen!...
ReplyDeleteP/S: CH cung ra dang 1 chang trai nho rui do... hay em chuan bi "bat con re" nhi???... hihi... ^.^